KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 41

nếu cô chạm vào anh. Materia nhận ra rằng Chúa sẽ không ban cho cô đứa
con nào nữa nếu Người thấy cô không biết ơn vì đứa con mình đã có, do đó
cô cầu nguyện đến Đức mẹ Đồng trinh, cô cầu nguyện trên gác xép vì hàng
dặm quanh đây không có nhà thờ nào, và James cũng không muốn cô đi
lang thang nữa. Quỳ trên hai gối, tay chống trên rương đựng đồ, cô cầu
nguyện “Đức mẹ của Chúa, xin hãy làm cho con yêu thương con của
mình.”

Kathleen lớn rất nhanh, mái tóc màu đỏ ánh vàng, đôi mắt xanh lá và làn

da khá trắng, Materia cứ tự hỏi không biết nó ở đâu ra, chắc chắn là nó đã
thay đổi trong đêm, còn bà Luvovitz thì chẳng thèm suy đoán.

James ngắm nhìn Kathleen khôn lớn và khỏe mạnh mỗi ngày, đúng là

những cái ống thổi, anh sẽ mang con bé đến cuộc thi la hét ở những bãi đá,
họ sẽ la hét đến khi khản tiếng và vui vẻ. Anh rất thích nghe con bé cười,
nó không thể làm gì sai cả.

Trong lúc cho con gái ăn bột ở bàn bếp, Materia nghiêng người và thủ thỉ

“Ya Helwi. Ya albi, ya Amar. Te’berini”. Đứa bé mỉm cười và Materia lẩm
nhẩm tạ ơn, bởi vì ngay lúc đó cô đã có một cảm giác mờ nhạt, nhưng rất
giống với cảm giác yêu thương.

“Đừng làm vậy, Materia.”
“Gì cơ?”
“Anh không muốn con bé bị nhầm lẫn khi lớn lên, nói tiếng Anh đi!”
“Được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.