KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 43

Materia được phép chơi đàn lại, nhưng lần này chỉ được theo đúng

những gì đặt trước mặt cô:

Các gam, quãng, nửa cung: “Bài này lúc đầu phải hát khoan thai, sau đó

tăng dần lên thành nhịp nhanh tùy theo khả năng của học sinh”;

Cách nhấn lệch, trang trí, bản dịch nghĩa đen: “Ngọn lửa/ tắt/ nhanh hơn

bình thường/ mặc dù/ nó sáng lung linh/ khi bị thổi nhẹ”;

Nốt đệm, giới thiệu về cách nắm bắt: “Nốt đệm khác với nốt dựa nhiều

nhất là ở chỗ nó không ảnh hưởng nhiều đến giá trị hay chất giọng của bản
nhạc mà nó đứng trước”, quãng ba, quãng bốn, salti di quinta (quãng năm),
salti di sesta (quãng sáu)…

“Con chim nhỏ trong cái lồng chật hẹp/ sao người ta không bao giờ nghe

nó hót?”

Bài XI, Ngân, “Tôi sẽ giải thích về nỗi đau của mình”
Bài XII, Ngân dài, “Tôi không thể tin vào những suy nghĩ của chính

mình”

Bài XIII, Cách hình thành âm thanh, “Tôi không thể cứ mãi im lặng đối

với mọi thứ được.”

Materia chơi đàn, thấm thoắt Kathleen đã bảy tuổi. Materia đứng nhìn từ

xa, thời gian trôi nhanh, cô càng ngày càng nhớ cha của mình, quên hết tất
cả mọi thứ, chỉ nhớ ông đã từng chăm sóc và mong mỏi cô có một tấm
chồng tốt như thế nào. Tất cả những kí ức dịu đi theo năm tháng và những
kí ức đẹp thì lại dễ tàn phai nhất, mẹ và các chị em gái của cô từ lâu đã dần
bị tan đi như xà phòng, nhòa dần cho đến khi không còn gì cả. Cứ như
những bức tranh vẽ trong các hang động, dưới ánh sáng nến, cô chỉ có thể
nhìn thấy loáng thoáng chúng ở đâu đó trong bóng tối, trong khóe mắt cô.
Nhưng những kí ức về cha cô lại rất bền vững. Bia đá mòn đi, sụp đổ thành
một đống đá, cột mốc về sự mất mát của cô.

“Em mập quá rồi!”
Materia nhìn James từ xa và trả lời: “Ừ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.