KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 490

lạch, đó là một tai nạn. Em thì không chết đuối thay vào đó em bị bại liệt.
Chị cũng có mặt ở đó.”

Frances càng nói thì lại càng nhớ ra nhiều thứ, cứ như chúng đều đang

nằm chờ ở đâu đó đằng sau những tấm màn sân khấu mỏng manh - cũng có
thể là một tấm vải lót - và đột ngột hiện ra nhờ một trò với ánh sáng, vùng
nông thôn biến mất, làm lộ ra chiến trường và kéo theo tất cả mọi thứ.

“Cái đêm em sinh ra, chị không biết tại sao chị lại bế em xuống lạch, chị

rất yêu em, điều đó không phải là do chị không yêu em. Chị đã mang em
xuống nước, giữ em lại và cầu nguyện.” Frances chạm vào bụng mình, có
cảm giác như mới có một cú đạp từ bên trong nhưng mọi thứ vẫn im lặng.

“Chị có rửa tội cho Ambrose luôn không?”
“Có”
Họ ngồi bên nhau một lúc lâu, không nói chuyện, chỉ hít thở cái không

khí mang mùi gỗ tuyết tùng dễ chịu.

Frances đặt “Cô gái nhà quê” vào lại trong hộp đựng đồ, sau đó quay lại

nhìn Lily, cô bé đã lớn hơn nhiều.

“Lily, nếu em có gì muốn hỏi thì chị sẽ nói cho em nghe sự thật.” Lily đã

bỏ tấm hình cô gái đang cười xuống và nhìn lên.

“Ambrose cũng yêu chị, Frances”
Frances nắm lấy tay Lily và đặt nó lên bụng mình. “Này, em có thể cảm

thấy nó đấy, nó đã thức dậy rồi này”

Lily cảm thấy có tiếng sóng vỗ, cô áp tai mình vào đó.
“Em nghe thấy gì Lily?”
“Đại dương”
Tiếng còi xe vang lên bên ngoài, Mercedes đã bắt đầu học lái xe. Frances

và Lily đến bên cửa sổ và vẫy tay xuống. Cha đang đứng dựa vào cây gậy
của mình, bên cạnh cái xe và ngẩng mặt lên cười. Lily đi khỏi chỗ cửa sổ,
định đóng cái rương đựng đồ lại trước khi đi xuống nhưng cô thấy Frances
đã đóng lại rồi. Cô bé dừng lại ở đầu cầu thang và nói “Chị đi luôn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.