KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 50

một trường hợp khẩn cấp, giờ con bé sẽ được an toàn, giờ Chúa sẽ yêu
thương nó cho dù Kathleen không thể và những nữ tu sẽ không nghĩ xấu về
nó. Materia thả tay ra và khuôn mặt Kathleen bật ra khỏi mặt nước, thở hổn
hển. Kathleen không hề khóc hay cằn nhằn, con bé đứng ngoan ngoãn một
cách bất thường cho mẹ lau khô, cẩn thận không chạm quá mạnh vào
những chỗ đau trên người.

Đêm đó, Kathleen thức dậy và la hét, đến khi cha đã bế cô bé lên nó vẫn

còn đang hét, cô bé bám cứng vào James khi anh bế nó đi lên đi xuống và
cố gắng đoán xem cô bé đang nói gì.

“Ai đến bắt con?”, James hỏi.
Cho đến khi anh đoán được một chút thì “Ai là Pete?” và cô bé vừa thút

thít vừa nói cho anh biết. Anh ẵm con bé xuống cầu thang, ra khỏi cửa bếp,
băng qua cái lò gạch nung ở sân sau, qua khỏi cái cầu nhỏ đến khu vườn và
đứng ngay trước mặt con bù nhìn.

“Giờ con đánh cho rớt cái hộp xuống đi”, James ra lệnh.
Kathleen run rẩy một cách không kiểm soát được, gần như bị nghẹn lại

vì sợ. Cái mũ in bóng trên khuôn mặt không có mắt mũi của con bù nhìn,
cô bé không thể nhìn thấy nó đang cười hay đang nhíu mày.

“Coi nào, nắm tay lại”, James nói.
Cô bé làm theo, vẫn khóc.
“Giờ đánh cho nỗi sợ của con biến mất khỏi nó đi!”
Cô bé đánh mạnh, rơi cái đầu của con bù nhìn xuống đất, cả cái mũ, tất

cả.

“Đúng rồi, phải vậy chứ!”, James nói rồi tung cô bé lên trời và đón lấy

trong một tiếng reo. Kathleen cười vang, lúc nãy vừa khóc sao thì giờ cô bé
cười cũng giống vậy. Nó đã xuất hiện trong một cuộc thi la hét, chỉ có
những người hàng xóm của họ bây giờ và trước đây tham dự, rất lâu trước
khi ánh đèn nhà máy đổ đến khu vực này và các ngôi nhà mọc lên. James
lấy hết sức và hét lên “Im đi, các người im hết đi và lắng nghe đây này”.
Sau đó anh bảo Kathleen hát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.