KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 503

Frances ôm lấy khuôn mặt của Lily trong tay mình và nhìn thẳng vào

mắt cô bé.

“Có”
Làm sao một người có thể tự nhìn vào khuôn mặt của chính mình và

đồng ý rời bỏ nó? Đối với Lily thì Frances vừa là người đầu tiên, vừa quen
thuộc gần gũi như bầu trời, và giống y như bàn tay của chính cô vậy. Đốm
tàn nhang trên mũi, ánh sáng xanh trong đôi mắt, cái miệng xinh xắn, từ bỏ
khuôn mặt mà lần đầu tiên bước vào sự tồn tại mình đã nhìn thấy sao?

“Em không muốn rời xa chị”
Trán Lily nhăn lại nhưng Frances khăng khăng “Em phải đi, cái bánh

gừng bé bỏng à, chạy đi và cho dù có làm gì thì cũng đừng bao giờ nhìn
lại.”

“Đây không phải là một câu chuyện đâu, chị Frances”, Lily vừa giận dữ

vừa đau khổ.

“Nó đúng là vậy đấy Lily. Hayola kellu bas Helm”
“Không phải!”
“Taa’I la hown, Habibti…”
“Không!”
“Te’berini”
“Ngừng lại đi!”
Frances chồm đến ôm Lily nhưng cô bé đã bay vào một cái lồng, xua

đuổi vòng tay của chị cô cho đến khi cô nhớ ra rằng Frances không phải là
một quyển sách hay một cái tượng bằng sứ. Frances không cử động để bảo
vệ khuôn mặt và ngực của mình trong khi Lily đang tự làm mình kiệt sức.

Khi Lily đã gục ngã, những cơn sóng ngược đã ôm lấy khuôn mặt của cô

và bóp méo nó thành một chú hề đau khổ. Con sóng đó cũng làm giọng cô
khác đi “Em không muốn rời xa chị, Frances”. Ở khóe miệng Lily nước bọt
chảy ra, cô bé không thể ngậm miệng lại hay thở được nữa. Frances chạm
vào nắm tay của Lily và mở cổ họng cô bé ra, không khí tràn vào và những
tiếng nức nở vang lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.