KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 593

“Sao cơ?”
“Đúng vậy. Cậu chưa nghe gì sao?”
James nhìn bà bằng một ánh mắt hoàn toàn không biết gì về xã hội, rót

trà và tay run nhẹ. Giles nở một nụ cười. “Ôi James, chiến tranh kết thúc
rồi. Ngay sáng nay, lúc 11 giờ. Ôi! hãy đợi đến lúc ta có thể nói với
Kathleen rằng nó đã kết thúc. Thực sự kết thúc rồi.”

Rose ráng chen qua đám đông đang ăn mừng thắng lợi và rúc vào ngồi

trong công viên Central Park cho tới khi trời tối, giấy điện báo dính trên tóc
cô, hoa giấy dính và khô lại trên khuôn mặt đầy máu của cô. Khoảng chín
giờ, cô đi vào ngôi nhà ở đường 135, lướt ngang qua Jeanne đang ngồi đọc
một cuốn sách gì đó bằng tiếng Pháp trên chiếc trường kỉ. Jeanne ngồi
thẳng dậy.

“Có chuyện gì vậy?”
“Tôi bị đánh”
Cô bật dậy, “Ai làm việc này?”. Ra lệnh bằng cái giọng quý tộc, “Trả lời

đi Rose”

Rose đứng bên bồn rửa trong bếp và lấy nước thấm lên mặt. “Cha của

Kathleen”

Jeanne nuốt một ngụm rượu và quay trở lại với giọng nói lè nhè ngọt

ngào của cô “Đừng lo cưng, mẹ sẽ làm cho nó khá hơn”

Rose ngồi nhìn Jeanne bắt nước lên bếp nấu và ngồi im cho cô chấm

chấm lên đôi môi sưng to phù của mình “Tội nghiệp con quá”

“Mẹ không muốn biết tại sao à?”
“Con yêu, con không cần phải nói ngay đâu”
Jeanne không nói gì về tấm ga trải giường nhuốm máu hay cái quần lòi

ra dưới rìa của nó. Cô nhấc điện thoại và hủy cuộc hẹn với khách tối nay.
Cô thắp nến và dọn bàn ăn cho một bữa “đại tiệc hoang phí”. Cô cũng hoãn
buổi chích thuốc của mình lại “Hôm nay chỗ đau đã đỡ nhiều rồi”

Jeanne ngồi đối diện Rose và ăn, cô nói về tương lai sán lạn của một

người có giáo dục như Rose. Cứ như là cô chưa bao giờ rời khỏi Long

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.