KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 606

”Ánh sáng bất ngờ” của DANTE

GABRIEL ROSSETTI

Rose sáu mươi lăm tuổi, đã quá già để tiếp tục làm một nghệ sỹ nhạc

jazz. Nhạc rock ‘n’ roll đang thống trị và ngày càng có ít xe độc mã. Cô đã
đạt đến được cái vị trí cao ngất nhưng bạc bẽo này để được chứng kiến:
Doc Rose là một nghệ sĩ đánh piano của dòng nhạc jazz và được hầu hết
những người chơi nhạc jazz nhắc đến như là nghệ sĩ yêu thích của họ.
Những điều về Doc Rose cứ như là giấy quỳ để thử tài những người sành
sỏi. Những đĩa nhạc bây giờ rất khó để những người yêu thích tìm ra và
thưởng thức. Câu lạc bộ người hâm mộ đặc biệt biết tất cả mọi thứ về Doc
Rose trừ việc anh và người quản lí của mình sống rất tằn tiện tại đường
135.

Lily lau dọn các nhà thờ, bao gồm cả cái ở tầng hai. Rose ngồi chơi cờ ở

góc phòng với người đàn ông kia. Lily chưa bao giờ cắt tóc, nó đã dài
xuống đến đầu gối cô và có những cọng màu xám. Thời này đã có những
cây gậy chống bằng nhôm rất nhẹ nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ
mua một cái cho dù họ có tiền. Khuôn mặt cô đang chảy xệ nhưng trông
vẫn ngọt ngào, đôi mắt cô cũng vậy. Cô ấy đã bốn mươi lăm tuổi.

Tối Chúa nhật, chỉ mới hơn tám giờ một chút, họ đang ngồi xem “Buổi

diễn của Ed Sullivan” trên tivi thì có tiếng gõ cửa. Lily ra mở cửa và
Anthony mỉm cười một cách bối rối.

“Xin chào, cô Piper phải không ạ?”
“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.