khăn với quân Quan Đông năm nào, khiến chính sách phụng mệnh thiên tử
không được lợi mà chỉ được hại.
Lưu Bị bởi phát triển rất nhanh, mắc phải khuyết điểm, chẳng có địa vị
trong quân đội bên ngoài, huống chi ông ta vẫn đượcTào Tháo bảo hộ, xét
về tình về lý mà nói Tào Tháo có thể công khai trừng phạt, các quân đoàn ở
các châu quận khác cũng không dám có ý kiến gì, bởi vậy sau khi sự việc
mưu sát bị lộ, Lưu Bị rơi vào thế cá nằm trên thớt.
Lúc ấy đại quân Viên Thiệu đang chuẩn bị nam chinh quyết định đại cục
thiên hạ, bởi thế không ít mưu sĩ đại thần phản đối trừng phạt Lưu Bị song
Tào Tháo nói rằng: “Lưu Bị vốn là kẻ hào kiệt ở đời này không đánh dẹp,
ngày sau ắt thành đại họa, hơn nữa nếu ông ta liên minh với Viên Thiệu ỏ
phía Bắc đánh chúng ta từ phía Đông, thế thì lại càng thêm nguy hiểm”.
Tuy binh lực của Lưu Bị rất mỏng, song Tào Tháo vẫn không dám chủ
quan, phải tổ chức 10 vạn binh mã động dụng cả Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu
Uyên, Trương Đạt, Vu Cấm, Từ Hoảng đều là những đại tướng, chia làm
năm đường tiến đánh Từ Châu.
Bởi muốn tránh cho Từ Châu phải rơi vào loạn lạc, Lưu Bị yêu cầu Trần
Đăng cùng các trưởng lão Từ Châu trung lập không bị cuốn vào chiến
tranh, tự mình dẫn quân chủ lực, đến chỗ Trương Phi cùng phòng giữ Bái
huyện, lại lệnh cho Quan Vũ ở Hạ Phì bảo vệ gia quyến cùng lương thảo.
Quân chủ lực của Lưu Bị bị đánh tan, Trương Phi bị lạc giữa trận, Lưu Bị
một mình một ngựa chạy đến Thanh Châu, được con cả Viên Thiệu là Viên
Đàm giới thiệu, đã theo về với Viên Thiệu. Sự kiện Đổng Thừa khiến cho
danh tiếng Lưu Bị thêm lớn, Viên Thiệu nghe nói Lưu Bị đến, tự mình dẫn
các tướng ra ngoài Nghiệp Thành 30 dặm nghênh tiếp, tạm xếp Lưu Bị ở
Ký Châu. Sau khi Lưu Bị thất trận, Từ Châu lập tức bị mất, Quan Vũ đang
trấn thủ ở thành Hạ Phì, để bảo hộ gia quyến Lưu Bị, sau khi đàm phán với
Tào Tháo đã dẫn toàn quân ra hàng. Tào Tháo tiếc tài hoa và nhân cách của
Quan Vũ miễn cưỡng đáp ứng đề nghị của Quan Vũ là sau này nếu tìm
đượcLưu Bị sẽ lại theo về với chủ cũ; kể đến đây là hoàn toàn kết thúc sự
kiện mưu phản của Đổng Thừa.