KHỔNG MINH GIA CÁT LƯỢNG ĐẠI TRUYỆN - Trang 498

Nước Thục xây dựng không lâu, lại thêm Lưu Bị chưa ổn định chính quyền
đã từ trần, bởi thế cuộc bắc phạt tuy quan trọng, sự duy trì ổn định nội bộ
càng là vấn đề then chốt sinh tử, tuy Gia Cát Lượng đã mấy năm khổ tâm
điều hành, chính quyền Thục Hán đã có thực lực tương đối, song thời gian
Gia Cát Lượng không ở Thành Đô, phải chăng sẽ có phần tử đã dã tâm
nhân đó làm loạn, vẫn chẳng thể chủ quan được. Đạo quân bắc phạt chưa
thể tập kết đầy đủ quân lực; Gia Cát Lượng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ vậy.
Thòi đại Tam quốc thế lực Tào Ngụy ở phương bắc rất lớn, cai quản cả 9
châu (bao gồm Kí, Cổn, Thanh, Tinh, Từ, Dự, Ung, Lương và khu Tư Lệ)
tổng số hộ vào khoảng 66 vạn hộ, số nhân khẩu khoảng 443 vạn người.
Đông Ngô cai quản ba châu là Dương, Kinh, Quảng, số hộ khoảng 52 vạn
hộ, số nhân khẩu khoảng 230 vạn người.
Thục Hán chỉ có Ích Châu, số hộ khoảng 38 vạn hộ, số nhân khẩu khoảng
94 vạn người. Nếu dự tính mỗi hộ lấy một tráng đinh, thì tổng quân lực của
Thục Hán không vượt quá 38 vạn người, lại phải phòng vệ chiến tuyến phía
đông, kinh thành Nam Trung và giữ an toàn cho các nơi trong toàn quốc,
quân lực có thể động dụng trong cuộc bắc phạt tự nhiên không nhiều. Sau
này Ngụy Minh đế phái quân nghênh chiến với Gia Cát Lượng, đạo quân
của Tào Chân, Trương Cáp lúc đầu đã có 20 vạn, mà đạo quân hậu bị do Tư
Mã Ý sắp xếp, Tào Chân tự cầm đầu, lại có đến hơn 30 vạn người; tuy đội
quân hậu bị chưa ném vào chiến trường. Song chỉ với đạo quân lúc đầu, đối
mặt với quân bắc chinh của Gia Cát Lượng, cũng đã có ưu thế áp đảo.
Chẳng những số quân không đủ, trong đạo quân Thục Hán, các tướng lĩnh
có kinh nghiệm tác chiến phong phú, thực ra cũng không nhiều. Quan Vũ
để mất Kinh Châu, Lưu Bị bại trận ở Tỉ Qui, khiến quân đoàn ở tuyến thứ
nhất năm xưa cơ hồ đã hoàn toàn bị tiêu diệt, chỉ có lão tướng quân Triệu
Vân trải qua trăm trận may mà vẫn còn lại, tuổi đã cao, không thích hợp với
chiến đấu gian khổ, bởi thế chỉ có thể sắp xếp vào quân hậu bị, phụ trách
chỉ huy ở tuyến thứ hai. Các đại tướng Ngụy Diên, Mã Trung tuy có kinh
nghiệm phong phú về bảo vệ lãnh thổ, chinh phạt phản loạn nội bộ, song
trong chiến tranh viễn chinh có tính chất lớn, phải chăng có thể phát huy
đầy đủ năng lực còn chưa thể biết trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.