KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 322

của mình trong gương, cơ thể có thật nhiều dấu đỏ. Hàn Niệm dùng nước
lạnh rửa mặt, thay đồ ngủ mới, lên giường nhẹ nhàng ôm lấy Diệu Linh.

Lăn quan lăn lại trên giường một lúc lâu, tuy Hàn Niệm giận bản thân

mình không có tiền đồ, nhưng vẫn ngồi dậy, ôm chăn từ trong ngăn tủ của
giường ngủ đi ra ngoài. Đường Diệc Thiên còn ngồi dựa vào cửa, dáng vẻ
vô cùng thảm hại, ai cũng sẽ không nghĩ tới lúc anh tỉnh táo là một nhân
vật lật mây đảo mưa.

Giũ chăn ra đắp cho anh, Hàn Niệm cảm thấy mình đã tận tình tận

nghĩa, lần này sẽ không suy nghĩ lung tung mà ngủ không được nữa.

Giữa mười hai giờ khuya, Hàn Niệm nhìn giờ hiển thị rõ ràng trên

điện thoại, tuyên bố đêm nay đừng mong ngủ được. Mở cửa chính ra, ném
cái gối lông ra ngoài, cô đi hai bước rồi lùi lại, nhét ra sau đầu cho anh.

Rạng sáng một giờ, ném thêm cái đệm lót sofa vào sau lưng cho anh.

Rạng sáng hai giờ, đặt thêm một cái nệm ghế.

Rạng sáng ba giờ, cởi áo khoác cho anh.

Rạng sáng bốn giờ, cho anh thêm một cái chăn nữa.

...

Buổi sáng tám giờ, người trong khu trọ lần lượt ra cửa đi làm, tiếng

bàn luận và tiếng bước chân đánh thức Đường tiên sinh đang ngủ mê mệt.
Anh mơ màng mở mắt ra, ánh mặt trời rọi qua cửa sổ chiếu vào anh làm
anh không mở mắt ra được, sau khi say rượu thì cả người đều bủn rủn.

Anh đỡ tường đứng lên, đón nhận ánh mắt ngạc nhiên của một đôi vợ

chồng trẻ. Lúc tầm mắt giao nhau, cặp vợ chồng nhỏ đó vội vã xoay người
đi vào thang máy.Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.