KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 375

Nói tới chuyện gọi bà này, chắc chắn đang xát muối lên miệng vết

thương của Đường Diệc Thiên, nhưng Hạ công tử tỏ vẻ còn có thể xát thêm
tiêu lên mặt, "Nếukhông phải anh quấn quít làm phiền, còn ngủ trước nhà
Tiểu Niệm, tôi đãlấy cô ấy lâu rồi! Cả ba mẹ tôi cũng đồng ý! Thiếu chút
nữa là con traianh còn phải theo họ Hạ của tôi đó!"

Đường Diệc Thiên liếc nhìnHàn Niệm, trong mắt viết: chỉ cần trả

xong món nợ ân tình kia, anh sẽmang cậu ta đi đánh chết! Hàn Niệm có
lòng ngăn cản Hạ Đông Ngôn tiếptục tìm được chết, nhưng không chịu nổi
thần lực vô biên của anh.

"Anh đừng nghĩ Tiểu Niệm còn yêu anh, mối tình đầu của ai mà

không gặp mấy tên cặn bã..."

Nhìn thấy sắc mặt của Đường Diệc Thiên dần ảm đạm, tuy trong lòng

Hạ ĐôngNgôn hơi hồi hộp, nhưng vẫn kiên cường giữ sĩ diện, "Sao, lại
muốn gọiđiện thoại cho ba tôi cáo trạng à! Anh là học sinh tiểu học sao?
Thật ấu trĩ!"

"Sao vậy được?" Đường Diệc Thiên nhếch miệng, nở nụ cườithích

thú, "Tôi kêu Tiểu Niệm tìm cậu đến, là vì muốn cảm ơn cậu đã chăm sóc
cô ấy mấy năm qua, với lại trả nợ ân tình cho cô ấy."

"Hừ!" Hạ Đông Ngôn không tin anh có lòng tốt như vậy, "Trả nợ, anh

trả thế nào? Tuổi trẻ của bản thiếu gia đáng bao nhiêu tiền?"

Đường Diệc Thiên cười, lấy điện thoại ra gọi đi, "Hạ tiên sinh phải

không,hợp đồng lần trước ngài nói, tôi suy nghĩ cảm thấy có thể được. Sao?
Tại sao không? Đó là xem mặt mũi của lệnh công tử, nên ngài mang tất
cảgiấy tờ đến đây đi." Anh ngừng lại một lúc, liếc nhìn Hạ Đông Ngôn, tiếp
tục nói, "Đúng rồi, không biết ở công ty lệnh công tử có bận không, nếu
không bận, tôi muốn để cậu ấy thay mặt NSJ phụ trách lần hợp
tácnày...Đúng, là để cậu ấy đến làm việc với Thịnh Thế chúng tôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.