KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA - Trang 37

không thể nhượng bộ với bà ấy nữa. Ngày hôm ấy, tôi đã thề với lòng mình
rằng, tôi không bao giờ, không bao giờ để cho con mụ độc ác ấy được hả hê
thỏa mãn khi nghe tôi khóc lóc van xin mụ đừng hành hạ tôi nữa.

Trong cái lạnh của nhà để xe, toàn thân tôi run lên bần bật vì giận dữ

và vì nỗi sợ hãi đã lan tỏa đến tột cùng. Tôi dùng lưỡi liếm nhẹ vào chỗ tay
bỏng để bớt đau, hệt như con chó con đang liếm láp vết thương. Tôi muốn
gào thét lên thật to, nhưng tôi lại không muốn mẹ lại vui sướng và hả hê khi
nghe tiếng tôi khóc. Tôi đứng thẳng dậy. Từ trong nhà xe, tôi có thể nghe
văng vẳng tiếng mẹ đang nói chuyện với Ron ở trên nhà. Bà nói rằng bà rất
tự hào về Ron, và rằng bà chẳng phải lo lắng gì bề anh ấy như phải lo lắng
cho David một thằng bé hư đốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.