KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA - Trang 90

- Con có lạnh không nào? - Bà mỉa mai. Tôi run rẩy gật đầu để bà ấy

thầy là tôi đang rất rất lạnh. Bà lại buông lời giễu cợt - Chà, tại sao thằng
con yêu quý bé bỏng của ta không vác xác ra khỏi bồn tắm mà vào giường
cha nó ngủ cho ấm nhỉ?

Tôi đứng bật dậy, suýt ngã khỏi bồn tắm, vội vàng mặc quần áo lót

vào người rồi bò ngay vào giường của cha. Tôi làm ướt hết ra trải giường vì
cả thân người tôi ướt sũng. Chẳng hiểu sao mẹ lại để cho tôi được ngủ trên
giường lớn, còn bà ấy ngủ cùng phòng với các con của bà ở nhà trên. Tôi
chẳng mấy quan tâm, miễn là tôi không phải ngủ trên cái giường cũ kỹ
trong ga-ra lạnh lẽo là được rồi. Đêm hôm ấy, cha về. Nhưng tôi chưa kịp
nói với ông lời nào thì đã ngủ thiếp đi vì quá kiệt sức.

Khi Giáng sinh đến cũng là lúc tinh thần tôi sa sút nghiêm trọng. Tôi

ghét cay ghét đắng khi phải ở nhà trong suốt kỳ nghỉ kéo dài hai tuần liền.
Tôi cứ mang tâm trạng thấp thỏm và nôn nóng đợi đến ngày được đi học
trở lại. Vào ngày lễ Giáng sinh, tôi nhận được món quà là một đôi giày
trượt pa-tanh. Tôi rất ngạc nhiên chẳng hiểu sao mình lại được nhận quà.
Nhưng khi mở ra, tôi hiểu ngay đôi giày trượt pa-tanh ấy không phải một
món quà được ban cho tôi theo tinh thần của ngày lễ Giáng sinh. Chắc hẳn
đôi giày chỉ là một công cụ mới mà mẹ dùng để bắt tôi ra khỏi nhà và khiến
tôi phải chịu đựng một đau đớn nào đấy. Mọi chuyện diễn ra đúng như tôi
đoán. Vào những ngày cuối tuần, trong khi các anh em của tôi được ở trong
nhà để tránh cái rét mướt của thời tiết thì mẹ lại bắt tôi phải ra ngoài trượt
pa-tanh với đôi giày ấy. Tôi cứ thế trượt lên trượt xuống các dãy nhà, trên
người thậm chí cũng không có lấy một cái áo khoác để giữ ấm. Lúc đó, tôi
là đứa trẻ duy nhất lang thang ở ngoài đường. Có lần, khi người hàng xóm
của tôi là Tony ra ngoài sân để lấy báo đã bắt gặp tôi đang trượt pa-tanh
giữa trời giá rét. Ông chỉ kịp nhìn tôi cười thật tươi rồi vội vã quay trở vào
nhà để tránh cái lạnh buốt thịt buốt da. Để giữ ấm cho cơ thể, tôi cố sức
trượt càng nhanh càng tốt. Tôi thấy khói bốc lên từ ống khói của những
ngôi nhà có bếp lửa. Tôi ước sao mình cũng được ở đó, ngồi sưởi ấm bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.