KHÔNG SỐ PHẬN - Trang 139

mắn được lựa chọn vào các đội lao động trong trại đi lại tấp nập, hay đang
làm những việc thường ngày của họ. Chỗ này chỗ nọ có những đám khói
đáng ngờ hòa lẫn các đám hơi thân thiện hơn, từ đâu đó có tiếng va chạm
quen thuộc vẳng đến tai tôi, êm êm như tiếng chuông trong những giấc mơ,
và ánh mắt tìm kiếm của tôi bắt gặp dưới kia một đoàn người đang khiêng
những cây sào trĩu xuống dưới sức nặng của những chiếc nồi đang bốc hơi
nghi ngút, và trong không khí ngai ngái từ phía xa xa, không nghi ngờ gì
nữa, tôi nhận ra mùi xúp củ cải. Đáng tiếc, vì hình ảnh ấy, cái mùi ấy đã tạo
ra – từ trong lồng ngực đã tê liệt của tôi – một cảm giác mà nhịp sóng tăng
dần của nó đã làm ứa đôi mắt cạn kiệt của tôi vài giọt nóng hổi, chúng lẫn
vào sự ẩm ướt lạnh lẽo trên mặt tôi. Và mọi sự cân nhắc, suy nghĩ, chấp
nhận, tỉnh táo đều vô ích, tôi không thể lầm khi nhận ra một khao khát đã len
lỏi, một cảm giác hổ thẹn vì sự vô nghĩa của nó, nhưng vẫn càng lúc càng
dai dẳng: tôi vẫn còn muốn sống thêm chút nữa trong cái trại tập trung đẹp
đẽ kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.