KHÔNG SỐ PHẬN - Trang 142

nhà được chiếu bằng những ngọn đèn lớn, khá sáng sủa. Ở đây, từ phía bên
tay trái tôi cũng thấy hai dãy box bình thường, chỉ có điều các tấm ván gỗ
được phủ bởi những lớp mền màu đỏ, màu hồng, màu xanh, xanh lá cây và
màu tím, bên trên còn một hàng nữa, cũng những tấm chăn như thế, và giữa
hai lớp chăn, sát cạnh nhau tạo ra những cái đầu trẻ con cạo trọc lốc, lớn có,
bé có, nhưng nhìn chung là bọn con trai trạc tuổi tôi. Và đúng lúc chỉ vừa
nhận ra điều đó, thì tôi bị đặt xuống đất, và một ai đó đã giữ cho tôi dựa vào
để tôi khỏi đổ gục, để họ tháo tấm chăn ra khỏi tôi, quấn tạm lên đầu gối và
mạng sườn tôi lớp băng giấy, rồi mặc cho tôi một chiếc áo. Tôi được trượt
vào giữa hai lớp chăn, vào chỗ mà hai cậu con trai hai bên vừa né ra
nhường, ở tầng giữa.

Rồi họ bỏ mặc tôi ở đây, không một lời giải thích, và thế là tôi lại phải

tự dựa vào khả năng suy đoán của bản thân. Dẫu sao, cần phải công nhận
rằng tôi đang ở đây, và đó là một thực tế không thể phủ nhận, trong mỗi
khoảnh khắc nó lại tái hiện, tái hiện nữa và tiếp tục duy trì. Sau này tôi còn
hiểu rõ thêm một vài điều cần biết nữa. Chẳng hạn như chỗ này đúng hơn là
đầu chứ không phải cuối của dãy nhà, phía đối diện có một cửa mở ra ngoài,
hơn nữa khoảng sáng sủa rộng rãi phía trước tôi cho thấy đây là khu vực
hoạt động của các bậc có chức sắc, thư ký, bác sĩ, ở vị trí dễ thấy nhất là một
chiếc bàn được phủ tấm ga trắng. Những người nằm trong các hộp gỗ phía
sau đa phần bị kiết lỵ hoặc thương hàn, hay nếu không thì chắc chắn cũng sẽ
bị. Triệu chứng đầu tiên – mà cái mùi không thể giảm nổi là một dấu hiệu –
Durchfall, nói cách khác là Durchmarsh, như những người trong đội làm
việc ở buồng tắm đã hỏi tôi ngay lập tức, và theo đó – phải công nhận, lẽ ra
nếu trả lời thật thà câu hỏi của họ, thì chỗ của tôi cũng là phải ở đằng kia.
Những thứ được cấp phát hằng ngày và ăn uống, tôi thấy về cơ bản giống ở
Zeitz: sáng cà phê, xúp đến từ lúc nửa buổi, suất bánh mì thường là một
phần ba hay một phần tư, nếu một phần tư thì có thêm món Zulage. Do
chiếu sáng đơn điệu thường xuyên, không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng hay
bóng tối ngoài cửa sổ từ bất cứ đâu, nên rất khó nhận ra đang là buổi nào
trong ngày, chỉ có thể suy diễn qua các dấu hiệu nhất định không thể nhầm
lẫn: như cà phê vào buổi sớm, giờ ngủ là lúc bác sĩ chia tay vào buổi tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.