KHÔNG SỐ PHẬN - Trang 160

bồn rửa trong phòng tắm ở phía cuối hành lang, và ngay cả ở đây cũng
không vì trách nhiệm, mà đúng hơn chỉ là do phải phép, như tôi dần dần trải
nghiệm thấy như thế; thậm chí sau một thời gian tôi còn nhận thấy, tôi gần
như khó chịu vì căn phòng không có sưởi, nước thì lạnh và không có khăn
lau. Cũng tại đây có thể nhìn thấy một thứ đồ dùng giống như một cái tủ
màu đỏ bỏ ngỏ, có thể di chuyển được, bên trong có một cái bình – không
biết ai giữ gìn, thay đổi, cọ rửa – nhưng bao giờ cũng sạch sẽ. Một bận, khi
tôi đã sắp bước ra khỏi phòng tắm, thì một người mở cửa bước vào. Một
người điển trai, tóc đen bóng mượt chải hất ra sau, hai bên có những lọn lật
ngược lại rủ xuống trán, khuôn mặt hơi xanh như thường gặp ở những người
tóc quá đen, và từ tuổi tạc trung niên, từ vẻ ngoài bảnh bao, từ chiếc áo
choàng trắng tôi đã có thể nghĩ ông là bác sĩ, nếu như dòng chữ trên băng
đeo tay không cho biết ông chỉ là một Pfleger, trong khi chữ T trong hình
tam giác màu đỏ cho biết ông ta là người Tiệp. Ông sững lại, vẻ như bất
ngờ, thậm chí hơi kinh ngạc khi nhìn thấy tôi, ông nhìn vào mặt tôi, nhìn cái
cổ thò ra khỏi áo sơ mi, nhìn xương quai xanh, nhìn những ống chân tôi như
thế. Ông lập tức hỏi tôi một điều gì đó, và tôi bảo ông, bằng tiếng Ba Lan
mà tôi đã học mót được: “Nhe rozumje.”

102

Thế là ông hỏi bằng tiếng Đức,

tôi là ai, từ đâu đến. Tôi đáp: “Từ Ungar” còn ở đây thì “từ Saal Sechs.” Thế
là ông, dùng cả ngón tay trỏ ra hiệu, và bảo: “Du: warten hier. Ik: wek. Ein
moment zurück. Verstehen?”

103

Tôi nói: “Verstehen.”

104

Thế là ông quay ra,

rồi trở lại, và tôi chợt nhận ra trong tay mình một phần tư miếng bánh mì và
một hộp nhỏ xinh xắn đã mở đầy thứ thịt xay màu hồng còn nguyên vẹn. Tôi
ngẩng nhìn lên định cảm ơn, nhưng chỉ còn nhìn thấy cánh cửa đang khép
lại phía sau ông. Khi quay lại phòng mình, tôi cố gắng kể cho Pjetchka hiểu,
còn dùng đôi từ miêu tả ông ta, và anh biết ngay đó có thể là Pfleger của
Saal số bảy, ở cạnh chúng tôi. Anh còn nhắc đến cả tên ông ta: tôi nghe
thành Bausch, những nghĩ lại có thể anh đã nói là Bohus thì đúng hơn. Sau
này tôi còn nghe người láng giềng bên cạnh cũng gọi như thế, vì trong
khoảng thời gian đó thành phần bệnh nhân trong phòng tôi cũng đã thay đổi.
Phía trên tôi chẳng hạn, sau khi đem ra một người vào buổi chiều, một lát
sau Pjectchka mang vào một người mới trạc tuổi tôi, và như sau đó tôi được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.