KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 151

Đoàn Chi Dực cảm thấy bản thân rất khó chịu.

Đương nhiên Vệ Lam càng buồn rầu hơn. Thái độ của Đoàn Chi Dực

với cô ngày càng tệ, mấy lần vừa thức dậy, đã bị cậu đuổi xuống giường.
Còn ép cô ngày nào cũng làm bài tập đến khuya. Thành tích của cô có thể
cao hơn được không? Cô đâu muốn thi vào trường đại học nổi tiếng.

Tình hình của hai người lại căng thẳng.

Có điều Đoàn Chi Dực là kiếm là nỏ, còn Vệ Lam lại là bia ngắm, là

con mồi. Trước kia cô còn hăng hái phản kháng, nhưng từ lúc Đoàn Chi
Dực ngày càng âm tình bất định, sức phản kháng của cô cũng ngày càng
yếu đi.

Vả lại, lui một bước trời yên biển lặng, nhịn một lúc trời biển bao la.

Trong mấy đề tài làm văn đều dạy như vậy mà.

Vệ Lam sẽ không ngu ngốc lấy đá chọi đá với người kia đâu.

Rồi cũng đến cuối học kỳ, tới kỳ nghỉ đông, Vệ Lam không cần ở lại

nhà của Đoàn Chi Dực chịu tra tấn nữa, tâm trạng đương nhiên tốt vô cùng.
Hơn nữa cảm thấy thi cuối kỳ cũng không tệ, ngày nghỉ hôm ấy, Triệu Phi
hẹn cô đi xem phim, cô đồng ý mà không hề nghĩ ngợi gì.

Có lẽ trước giờ phải chịu sự áp bức của Đoàn Chi Dực, lâu rồi không

được thoải mái thế này. Xem phim xong, Vệ Lam vô cùng hào hứng, trò
chuyện với Triệu Phi thật vui, tiếng cười đùa vui vẻ hầu như thu hút ánh
nhìn của mọi người xung quanh.

Nhưng hai người vừa mới đi ra, Vệ Lam vừa mới khởi động lại điện

thoại, tiếng chuông lại đúng lúc reo lên. Cô liếc nhìn cuộc gọi trên màn
hình, tuy rằng không báo tên, nhưng cô biết số điện thoại này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.