KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 194

Vệ Lam nhìn bàn tay nắm lấy tay mình, hơi ngẩn người, cuối cùng

cũng không giãy ra, chỉ có chút hoang mang với câu nói của cậu: “Câu gì
chứ?”

Mặt Triệu Phi có hơi mất tự nhiên, nửa năm học này, bởi vì thi vào đại

học, hai người đã hời hợt nhau rất nhiều, bây giờ bắt cậu phải nói ra những
lời nói này, làm cậu có chút ngượng ngùng. Nhưng mà, cậu là con trai, cậu
và Vệ Lam cũng quen nhau sáu năm rồi, cũng là người con gái cậu thích
trong sáu năm nay, cậu cắn môi nói: “Mình đã nói, đợi sau khi thi đại học
xong, mình sẽ theo đuổi cậu, làm bạn trai của cậu.”

Vệ Lam à một tiếng, vẻ mặt ngạc nhiên.

Ngay cả cô cũng không biết, tại sao mình lại ngạc nhiên như vậy.

Những lời nói này, lúc trước Triệu Phi đã từng nói, cô cũng khắc ghi trong
lòng, thậm chí cũng đã có dự tính từ lâu, sẽ làm cho những lời nói này
thành hiện thực như thế nào. Nhưng bây giờ nghe thấy người đối diện nói
những lời này, cô đột nhiên có hơi giật mình. Triệu Phi vẫn là Triệu Phi đó,
là Triệu Phi mình quen biết sáu năm qua, cũng là Triệu Phi mình vô cùng
thích. Nhưng không biết tại sao, những lời nói ngọt ngào ngượng ngùng
chợt không còn tìm thấy nữa, cô muốn tìm lại những cảm giác đó, bất chợt
cô nhận ra, nhảy vào trong đầu mình, lại toàn là vẻ mặt của Đoàn Chi Dực,
xấu xa, tồi tệ, chán ghét, thậm chí cả những lúc cậu làm những chuyện bừa
bãi với cô.

Vệ Lam rùng mình một cái thật mạnh, làm ình phải quay trở về hiện

thực.

Vẻ bâng khuâng của cô Triệu Phi đều nhìn thấy hết, cậu có hơi sốt

ruột hỏi cô: “Vệ Lam à, cậu sao vậy? Cậu không bằng lòng sao? Mình cho
rằng cậu vẫn luôn bằng lòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.