KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 256

Một lát sau, anh quay đầu lại, mượn ánh đèn bên trong xe, híp mặt lại,

nhìn cô rất lâu, đột nhiên nghiến răng một cái, nổ máy xe, quay đầu xe bỏ
đi.

Căn biệt thự lúc trước đã sửa sang xong rồi. Đoàn Chi Dực lại rất lâu

không đến đây.

Anh mở cửa, ôm Vệ Lam đang ngủ say đi xuyên ra phòng khách sang

trọng trang nhã, bước từng bước lên cầu thang gỗ, đến tầng hai.

Một tiếng răng rắc vang lên, căn phòng ngủ của chủ nhà trước giờ

chưa từng mở ra, lúc này lại từ từ được mở ra.

Đoàn Chi Dực nhìn chiếc giường lớn màu đen đó, rồi đặt Vệ Lam lên

đó. Khoảng thời gian của tám năm trước, như quay trở lại.

Anh đứng ở bên giường, bỗng dưng nhìn người ở trên giường một hồi

lâu, một khoảng thời gian dài, lại tưởng chừng như cả một thế kỷ.

Có lẽ đang mơ thấy gì đó, lông mày của Vệ Lam chợt cau lại, hừ nhẹ

một tiếng. Động tác nhỏ như vậy, làm cho Đoàn Chi Dực đang chìm đắm
trong suy nghĩ quay về hiện tại.

Anh cúi đầu thở dài một tiếng, rồi mới vào trong nhà tắm, lấy một

chiếc khăn, nhẹ nhàng lau mặt và tay cho Vệ Lam.

Lau sạch sẽ xong, đột nhiên có một sự tức giận dấy lên, anh cầm chiếc

khăn ném mạnh xuống đất, còn mình ngồi mạnh xuống giường, rồi ngã
xuống giường.

Anh nhìn trần nhà, đầu óc trống rỗng trong chốc lát. Sau đó quay đầu

lại, nhìn Vệ Lam đang nằm bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.