KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 274

Anh không biết Vệ Lam có thích hoa tươi hay không, nhưng chắc phụ

nữ sẽ không ghét mấy thứ này.

Trước đây Đoàn Chi Dực đã biết Vệ Lam ở đâu nên đến nơi, anh liền

đi thẳng vào thang máy, nhấn số tầng muốn lên.

‘Ting’ một tiếng, thang máy vang lên âm thanh báo tới nơi.

Đoàn Chi Dực hít sâu một hơi, ra khỏi thang máy.

Đi đến trước cửa nhà Vệ Lam, anh đưa tay định nhấn chuông nhưng

tay vừa giơ ra một nửa thì anh lại buông xuống. Cứ thế, lặp đi lặp lại mấy
lần, cuối cùng khi anh quyết định nhấn chuông thì phía sau vang lên giọng
của một người làm động tác của anh phải dừng lại: “Anh Đoàn…”

Đầu óc Đoàn Chi Dực như nổ đùng một cái, anh quay đầu qua thì thấy

Minh Quang đang vội vội vàng vàng bước về phía này. Anh hơi ngơ ngác
nhìn Minh Quang đang đi tới, cả buổi trời mới có phản ứng. Suýt nữa thì
anh đã quên, Vệ Lam còn có bạn trai, một người đàn ông thực sự đang tồn
tại.

Rõ ràng là Minh Quang còn ngạc nhiên hơn cả Đoàn Chi Dực, anh

xách hành lí qua, nghi hoặc hỏi: “Anh Đoàn, sao anh lại đến đây? Đến tìm
Lam Lam sao?”

Khi anh nhìn thấy bó hoa trên tay Đoàn Chi Dực thì nỗi nghi hoặc trên

mặt càng rõ ràng.

Đoàn Chi Dực đã rất cáu kỉnh rồi, anh nghe cách gọi Lam Lam từ

miệng của Minh Quang là lửa giận bỗng bùng lên. Trong khoảnh khắc nào
đó, anh ước gì mình có thể đấm một đấm thật mạnh vào mặt chàng trai vô
tội trước mắt này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.