KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 298

Vệ Lam mở cửa đi ra hành lang, thò đầu ra nhìn một cái, lại không

thấy Đoàn Chi Dực. Đang nghĩ có cần gọi điện thoại không, thì cơ thể bị
một sức kéo đi, cả người rơi vào trong một gian phòng khác.

Vệ Lam hoảng sợ, nhìn vẻ mặt đen thui của Đoàn Chi Dực, thở ra một

hơi lại hít vào, suýt bị dọa đứng tim, không vui nói: “Anh làm gì vậy hả?”

“Làm gì à?” Giọng nói của Đoàn Chi Dực có thể dừng từ hung ác để

hình dung, anh dùng sức kéo cổ tay Vệ Lam, hăm dọa nói: “Phải là tôi hỏi
em mới đúng chứ? Trong phòng lúc nãy là chuyện gì hả? Người lớn hai bên
họp mặt, đúng không? Có phải em quên tôi nói gì với em rồi sao? Tôi nói
tôi chỉ cho em ba ngày, hôm nay đã là ngày thứ tư rồi!”

Vệ Lam có chút căm tức khi bị anh ép buộc, đẩy tay anh ra, nói: “Anh

thấy rồi đó, ba mẹ tôi đến rồi, ba mẹ của Minh Quang cũng đến, anh muốn
tôi làm sao đây? Trong lúc hai bên vui vẻ thảo luận chuyện hôn lễ, nói tôi
không lấy nữa, muốn chia tay với Minh Quang sao? Đừng nói bọn họ
không chịu được, ngay cả chính tôi cũng cảm thấy vô lý! Tôi nói không
được, cũng làm không được!”

“Nói như vậy là em muốn đổi ý sao?!” Đoàn Chi Dực tức giận đè cô

trên tường, ánh mắt như ngọn lửa cháy bùng, nhìn cô chằm chằm.

Vệ Lam quay đầu không nhìn anh, một chữ cũng không nói.

Thấy vậy, hai tay Đoàn Chi Dực đè trên vai cô, tăng thêm sức, nghiến

răng hỏi: “Có phải không!”

Vệ Lam chỉ cảm thấy một làn hơi thở phả trên mặt mình, nói bỏng mà

bức ép, cô quay đầu nhìn anh, im lặng vài giây, bỗng nhiên có một sự kích
động nổ tung ra, hét lớn: “Đúng đó! Có phải nếu tôi không chia tay với
Minh Quang, anh sẽ làm giống Chung Kim như vậy, tông chết Minh Quang
à! Anh có ngon thì tông đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.