KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 305

tuần trước, chúng con vừa hay nối lại tình xưa một đêm, con có thể nói
năng bừa bãi sao?”

Bây giờ, không chỉ là Minh Quang, mà vẻ mặt của ba mẹ Minh Quang

cũng cứng nhắc.

Một cái phòng nhỏ bé, toàn là mùi vị của mưa đá.

Mẹ Vệ Lam vỗ bàn đứng dậy đầu tiên, mặt xanh nhợt nói với Minh

Quang: “MInh Quang, dì hỏi lại lần nữa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì hả?”

“……….” Một người thẳng thắn vô tư như Minh Quang giờ lại im

lặng, anh nhìn Vệ Lam.

Đây là ánh mắt cầu xin, nhưng lại bị Vệ Lam coi nhẹ.

Vu Tiểu Huệ đạt được mục đích của mình, tiếp tục quăng thêm một

quả bom: “Minh Quang à, năm đó khi hai chúng ta bên nhau, nói tính tình
không hợp muốn chia tay, rõ ràng là anh đứng núi này trông núi nọ, nhưng
em vẫn lập tức bằng lòng. Nhưng lần này không giống vậy được, em có con
rồi, cho dù anh không bằng lòng, nhưng xin anh hãy làm tốt trách nhiệm
của một người đàn ông.”

Minh Quang vẫn im lặng, gần như muốn tìm một cái lỗ chui xuống.

Anh và Vệ Lam ở bên nhau bao lâu, thì chia tay với Vu Tiểu Huệ bấy lâu.
Vào một khoảng thời gian ngắn lúc trước anh đi đến quán bar, tình cờ gặp
được lại người tình cũ của mình, rượu vào gây chuyện, củi khô bốc lửa, hai
người đúng thật đã xảy ra quan hệ. Nhưng lúc đó mặc dù uống rượu, nhưng
anh vẫn không quên mang đồ bảo hộ. Nhưng mà lúc làm, ai cũng không
quan tâm, ngay cả Vu Tiểu Huệ cũng tự mình rời giường rốt sớm, rồi mất
tích mấy tháng trời.

Anh nghĩ thế nào cũng không thỏa đáng, một lúc chơi bời, sẽ để lại tai

họa ngầm không thể biết trước như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.