KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 364

Có lẽ vì muốn bù đắp lại khoảng thời gian bận rộn công việc không

thể chăm sóc cho con gái, cho nên mẹ Vệ Lam bắt đầu chăm sóc cho Vệ
Lam ân cần hơn. Điều này làm cho Vệ Lam dở khóc dở cười, cô đã hơn hai
mươi mấy tuổi đầu rồi, đâu cần ba mẹ phải chăm sóc nữa. Nhưng dù sao cô
cũng ngại đả kích tính nhiệt tình của mẹ cô, cho nên đành phải chấp nhận
hết.

Mẹ Vệ Lam là người nóng nảy bộp chộp, chưa được mấy ngày, vô tình

nghe được đồ ăn trong công ty Vệ Lam không ngon. Cho nên ngày hôm sau
liền làm đồ ăn ngon bỏ vào hộp, đánh thẳng đến nhà ăn lớn của Azure.

Vệ Lam đang ngồi ăn cơm cùng với đồng nghiệp, nhìn thấy mẹ cô

cầm hộp cơm đi vào, sợ đến nhảy dựng lên, đứng cách nhau vài met, hét
lớn: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”

Mẹ Vệ Lam tươi cười hớn hở đi đến, những người khác nghe Vệ Lam

hết to, rồi lại nhìn người phụ nữ trung niên cầm theo hộp cơm, tự động hiểu
ra là chuyện gì, mỉm cười chào hỏi người lớn rồi đẩy một chỗ ngồi ra.

Mẹ Vệ Lam đã đoán trước được chuyện này, bày đồ ăn dinh dưỡng

chất lượng ra trước mặt cô, rồi vẫy tay nói với mọi người: “Bác làm cơm
cho Lam Lam, mang đến rất nhiều, mọi người cùng ăn đi.”

Mặt Vệ Lam hiện ra ba vạch đen, mẹ cô không phải được mệnh danh

là nhà khoa học sao? Sao lại làm những chuyện còn hơn mấy bác nội trợ
nhỉ?

Mẹ Vệ Lam nhìn thấy con gái mình còn ngơ ngác đứng nhìn bà, vẫy

vẫy tay: “Con mau đến ăn đi! Dù sao mẹ cũng rãnh, khoảng thời gian này,
mẹ sẽ mang cơm đến cho con.”

“Không cần đâu mẹ…..” Vệ Lam bày ra vẻ mặt cam chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.