KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 182

Quý Vân Khai thở phào nhẹ nhõm: "Đó là em phòng vệ, hơn nữa, em

cũng vô ý..."

"Không, không phải em vô ý." Giang Phỉ cười khẽ, chống khuỷu tay lên

cửa kính, "Em biết cách để trên súng không có dấu vân tay của em, khiến
chính anh ta tự cầm súng giết anh ta."

Một năm rưỡi trước, trong một sự kiện giải cứu con tin, cô lừa gạt tên

côn đồ trao đổi người, cũng dùng chính phương pháp đó giết tên côn đồ bỏ
trốn.

Hiển nhiên cô sẽ không nói cho Quý Vân Khai ai dạy cô phương pháp

này.

Quý Vân Khai trầm mặc một lúc, nói: "Anh không quan tâm, anh cũng

chẳng quan tâm trước kia em giết bao nhiêu người hay vừa mới giết người.
Anh chỉ mong em không có việc gì."

Giang Phỉ rung động, Quý Vân Khai quay đầu sang nhìn cô, cười khó

coi, nói tiếp: "Có điều chuyện thế này về sau đừng xảy ra, anh thật sự...
không chịu được thử thách ấy. Nếu, anh nói là nếu, tất nhiên anh hi vọng
vĩnh viễn sẽ không có nếu! Xảy ra chuyện như thế, anh có thể ở bên cạnh
em, dù cho người nổ súng là anh."

Giang Phỉ nở nụ cười, con mắt lóe sáng lấp lánh: "Yên tâm đi, nào có

nhiều kẻ buôn thận thế chứ! Sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa
đâu."

Quý Vân Khai lắc đầu, nghiến răng nói: "Em vẫn nên giữ khoảng cách

với Đào Nhiên đi! Hoặc là đưa cô ta vào chùa chiền, đọc kinh siêu độ, đuổi
hết tà khí trên người cô ta! Hoặc là mau chóng tìm người nào đó, gả cô ta
đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.