KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 1057

Ứng Trì: "......"

Bên tai cậu có chút hồng, bắt lấy tay cô, thấp giọng nói: "Kia không

giống nhau, hiện tại anh cái gì cũng không có......"

Chung Vi Vi cười, tiến đến bên tai cậu, nhỏ giọng nói: "Anh có em

nha."

Cô ngồi lại chỗ ngồi, cười tủm tỉm nhìn cậu.

Ứng Trì nắm lấy tay cô, nắm đặc biệt chặt.

Trong một góc, Trần Sâm Nhiên ngơ ngác mà nhìn bọn họ, ánh mắt

dừng ở trên tay Ứng Hoan, viên kim cương kia ở dưới ánh đèn lóa mắt như
một ngôi sao. Tóc cô để xõa trên vai, dáng vẻ tựa như chẳng có thay đổi gì,
cẫn trắng như vậy, tươi cười thật ngọt, thật ấm, cả người vẫn luôn nhu
thuận động lòng người.

Có đôi khi Trần Sâm Nhiên sẽ nghĩ, rốt cuộc trong lòng mình Ứng

Hoan có ý nghĩa gì, cậu nghĩ được rất mơ hồ, chỉ là sẽ thường nhớ tới cô,
vừa nhớ đến tim gan liền cồn cào. Nhớ tới dáng vẻ tươi cười của cô, nhớ
tới đêm đó sau khi cậu đánh nhau với Ứng Trì, đôi mắt cô ửng đỏ, nói với
cậu những lời đó, giống như chưa từng quên.

Chỉ cần tưởng tượng là có thể nhớ lại rõ ràng.

Dáng vẻ cô trong lòng cậu, rất vui tươi.

Cậu mím môi, lòng đau đến chết lặng, rũ mắt xuống, có chút hối hận

vì hôm nay đã tới.

Thạch Lỗi nói to: "Đậu xanh! Tốc độ này đủ nhanh nha Kính Vương!"

Dương Cảnh Thành: "Đúng rồi, mới về nước mà!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.