"Không có mà...... Thật sự không có......"
Vì cái gì đột nhiên hỏi cái này? Muốn tra xét tình sử của cô sao?
Tâm tình Từ Kính Dư bỗng nhiên rất tốt, cúi đầu hôn lấy môi cô,
"Anh là người đầu tiên em thích?"
Tay anh tiến vào quần áo cô, vuốt ve nặng nhẹ.
Ứng Hoan thở hổn hển lên, nhỏ giọng ưm: "Vâng......"
"Từ Kính Dư, em muốn ngủ, choáng váng đầu......"
"Được."
Từ Kính Dư đem người bế lên, đi vào phòng tắm.
Ứng Hoan vội giãy giụa, "Không không không, em tự mình đi
tắm......"
Từ Kính Dư rũ mắt, không chút để ý mà nhìn cô: "Em say, sẽ té ngã,
vẫn là anh tự ra tay mới tương đối yên tâm."
Ứng Hoan giãy giụa lợi hại hơn, cô giãy một chút liền choáng váng
đầu, đầu choáng liền có chút tủi thân, cô quay đầu cắn anh. Dù sao hiện tại
anh cũng không thi đấu, cắn nhiều ít dấu răng, cào nhiều ít vết cào, đều
không sợ người thấy, cô cắn xong một cái, ngẩng đầu trừng anh: "Anh
gạt người, mỗi lần anh đều không đứng đắn, nói là tắm, cuối cùng đều
làm, không chỉ một lần!"
Bạn trai thể lực quá tuyệt, một cây cải thìa như cô rất nhanh bị game
over.