Ứng Hoan nhìn thân thể cao lớn của anh, rốt cuộc cũng nhớ là hình
ảnh nào đó, cô co rúm lại lui về phía sau, còn không quên uy hiếp: "Từ
Kính Dư, đêm nay anh không nghe lời, em sẽ thật sự......"
Giây tiếp theo, môi đã bị người ngậm lại.
Từ Kính Dư nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Ứng Hoan, em lại nói
câu kia, đêm nay anh sẽ **** em đến hừng đông, tin hay không?"
Ứng Hoan: "......"
Tin......
Từ Kính Dư hít một hơi thật sâu, cúi đầu nhìn cô. Mím môi, cởi quần
áo cho cô, cô còn cố giãy.
Anh thở dài: "Tắm rửa, không đụng đến em"
Ứng Hoan không tin: "Thật sự?"
"Hỏi lại một lần liền biến thành giả."
"......"
Cô không hỏi.
Từ Kính Dư nhanh chóng giúp hai người tắm rửa xong, lấy khăn tắm
lau nhẹ lên đầu cô, lại lấy hai cái áo tắm dài trong ngăn tủ.
Hai người mặc áo tắm dài, Từ Kính Dư đem người đưa tới phòng
khách, lấy máy sấy ra.
Ứng Hoan ngồi ở trên sô pha, áo tắm dài lỏng lẻo khoác trên người cô,
trước ngực lộ ra một mảng, thoạt nhìn trắng nõn mềm mại, gợi cảm lại lười
biếng.