KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 345

Dương Cảnh Thành tò mò: "Vậy chuyện gì mới có thể làm cô ấy khóc,

tôi thấy nhiều nữ sinh bị nói nặng vài câu liền khóc."

Ứng Trì nghĩ nghĩ: "Khi còn nhỏ tôi bị ba đánh rất tàn nhẫn, chị ấy sẽ

khóc một chút, lúc thận của tôi phù hợp với ba cũng ôm tôi khóc...." Cậu
nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Chị ấy không thích khóc."

Triệu Tĩnh Trung đặc biệt hâm mộ nói: "Cậu thật hạnh phúc, cô ấy dỗ

cậu, sủng cậu, vì cậu mà đến câu lạc bộ, còn chỉ khóc vì cậu..."

"Này là đương nhiên!" Ứng Trì cười, đôi mắt hoa đào cong cong, "Chị

của tôi thương tôi nhất."

Từ Kính Dư mặt không biểu cảm nghe vài phút, nghe không nổi nữa,

trực tiếp cầm bình nước đứng lên.

Buổi tối, Ứng Hoan mang tranh đưa cho Từ Kính Dư, Từ Kính Dư tùy

ý ném ba lô lên vai, cúi đầu nhận bức tranh, liếc mắt nhìn qua: "Cô tự trở
về?"

Ứng Hoan lắc đầu: "Không phải, tôi về cùng Ứng Trì, còn có bọn

Thạc Lỗi nữa."

Từ Kính Dư gật đầu, đột nhiên hỏi: "Cô ở nhà..."

Ứng Hoan ngẩng đầu: "Hả?"

Khóe miệng anh cong một chút, dựa vào cạnh bàn, tay chống lên mép

bàn, nói: "Có phải nhà cô có chút trọng nam khinh nữ? Ở nhà... Có hay bị
khi dễ không?"

Ứng Hoan: "..."

Cô lúng túng nhìn anh: "Sao anh lại cảm thấy nhà tôi trọng nam khinh

nữ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.