KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 348

Thời điểm huấn luyện ngày hôm sau, Thạch Lỗi tiến đến bên cạnh Từ

Kính Dư, nhỏ giọng hỏi: "Ai, cậu thật sự muốn trực tiếp tham gia APB?"

Từ Kính Dư đem tạ gần 200 kg buông xuống, nghiêng đầu liếc nhìn

anh ta một cái: "Ai nói với anh?"

Thạch Lỗi nói: "Nghe được một ít tiếng gió."

Từ Kính Dư hừ ra một tiếng: "Tôi thấy cậu là nghe được tiếng mưa

rơi, hồ ngôn loạn ngữ."

Thạch Lỗi: "...."

"Tôi đi thi đấu với các anh." Ánh mắt Từ Kính Dư chuyển qua Ứng

Hoan phía đối diện, cô đang ấn cẳng chân cho Lương Sưởng, cậu ta là đội
viên mới, hạng cân 52 kg, Lưu Sưởng nhìn cô chằm chằm, cả một cái chớp
mắt cũng không có, anh nhíu mi, đi qua, đứng phía sau cô, chậm rãi nói:
"Bác sĩ nhỏ, đầu gối tôi bị đau, xem giúp tôi."

Ứng Hoan lập tức quay đầu lại, nhìn chằm chằm đầu gối của anh,

"Làm sao vậy? Kéo bị thương?"

Từ Kính Dư ngồi trước mặt cô, "Cô xem thì chẳng phải sẽ biết sao?"

Ứng Hoan nhấp nhấp môi, nhìn về phía Lưu Sưởng: "Còn đau

không?"

Lưu Sưởng nhìn thoáng qua Từ Kính Dư, có chút ngượng ngùng mà

đứng lên tại chỗ nhảy nhảy mấy cái, cười nhìn Ứng Hoan: "Không có việc
gì, cảm ơn bác sĩ nhỏ."

"Không có gì."

Ứng Hoan mỉm cười, xoay người đối mặt với Từ Kính Dư, cô ngồi

xổm bên cạnh chân của anh, tay ấn nhẹ lên đùi phải. Đầu gối của anh đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.