Ứng Hoan cảm kích nói: "Làm phiền chú rồi."
Lúc này nhiệt độ ở Tam Á vào khoảng hai mươi độ, chỉ cần không
mưa thì đến chiều nhiệt độ sẽ cao hơn một chút, còn có thể xuống biển,
Ứng Hoan rất thích thời tiết nơi này.
Cảnh trí nơi thi đấu rất đẹp, khách sạn dành cho vận động viên nghỉ lại
được bố trí tương đối tốt, Ứng Hoan cũng hưởng thụ đãi ngộ giống vận
động viên.
Ứng Hoan ngủ một giấc trong khách sạn, lúc tỉnh lại đã là 6 giờ, cô sờ
sờ bụng đã lép kẹp, thay một chiếc váy dài, khoác bên ngoài một cái áo dệt
hơi mỏng màu trắng liền đi ra ngoài.
Từ Kính Dư đến khách sạn lúc 8 giờ, việc đầu tiên làm chính là gọi
điện cho Ứng Hoan, hỏi cô: "Ở đâu?"
"Các anh tới rồi?"
Ứng Hoan có chút vui mừng hỏi.
Từ Kính Dư thả hành lý xuống: "Ừ, em ở đâu?"
Ứng Hoan nhìn bốn phía, miêu tả đại khái vị trí đang đứng, "Hiện tại
sắp đến khách sạn rồi."
Từ Kính Dư đi vào toilet, vặn nước rửa mặt, "Ở đó chờ tôi, tôi xuống
tìm em."
Nói hết câu liền tắt máy.
Từ Kính Dư rửa mặt, lại cúi đầu xuống vòi nước, cảm thấy cả người
sạch sẽ hơn không ít, anh ngẩng đầu, lấy khăn lông tùy tiện lau tóc.