KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 690

"Lại đây___"

"Làm gì?"

Cô khẩn trương bước đến gần anh.

Sẽ không phải là hôn đi?

Cô tiến lên hai bước, Từ Kính Dư ngồi dậy, bước tới phía trước một

bước, giữ chặt tay cô rồi kéo người vào trong lòng, cười nhẹ một tiếng:
"Nhặt được bảo bối."

Ứng Hoan sửng sốt một chút, đầu cọ nhẹ lên ngực anh, mừng thầm:

"Thật sự sao?"

Từ Kính Dư kéo cô ra, cúi đầu nhìn cô, khóe miệng cong cong: "Thật

sự, cũng may mấy năm nay em đeo niềng răng, bằng không không biết sẽ
có bao nhiêu tình địch."

Lời nói này vừa thốt ra liền khiến tâm tình Ứng Hoan như hoa nở rộ.

Cô không nhịn được cười, nhỏ giọng nói: "Có cũng không sợ, em chỉ

thích anh."

Từ Kính Dư hơi híp mắt, ngón trỏ nâng cằm cô lên, hơi cúi người.

Ứng Hoan sợ tới mức vội đẩy anh ra, quay đầu nhìn ra ngoài cửa, vội la
lên: "Anh đừng nháo, bác sĩ Đỗ trở lại ngay đấy....."

Anh cười nhẹ, buông tay, "Còn phải ở lại bao lâu?"

"Một lúc nữa."

Vừa dứt lời, Đỗ Nhã Hân liền quay trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.