KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 826

Thạch Lỗi nhịn không được, chạy tới nhận tội đầu hàng, anh giơ hai

tay: "Kính Vương, cậu đừng tra xét, là tôi, là tôi không cẩn thận dẫm chết
tiểu lão bà của cậu, xin cậu thương xót, tha cho tôi một mạng được không?"

Từ Kính Dư híp mắt, bỏ chuột qua một bên, ngồi dậy xem bọn họ.

Dương Cảnh Thành nhận mệnh mà đi tới, cũng nhận tội: "Tôi......

Cũng có tội."

Từ Kính Dư dùng đầu lưỡi chống má, nhẹ nhàng gật đầu một cái, tỏ vẻ

đã hiểu, sau đó nhìn về phía Ứng Hoan, phát hiện cô gái nhỏ thế nhưng
đang cười, anh hít một hơi thật sâu, "Ứng Tiểu Hoan, em lại đây."

Ứng Hoan thu liễm ý cười, chậm rì rì mà đi qua.

Từ Kính Dư dựa vào mặt đá cẩm thạch, không chút để ý mà nhìn cô:

"Em theo bọn họ bày kế lừa anh?"

Ứng Hoan: "......"

Cô trầm mặc vài giây, biện giải cho chính mình: "Em là sợ anh thương

tâm, nên......"

"Nói đi, cá vàng là ai chọn?"

Từ Kính Dư đánh gãy lời cô nói, thái độ này của anh, y như đang thẩm

vấn phạm nhân.

Ứng Hoan nhấc tay: "Em chọn......"

Từ Kính Dư còn tính vừa lòng, anh ừ một tiếng, nhìn về phía Thạch

Lỗi, nhàn nhạt mà nói: "Chờ lấy được vé vào thế vận hội sẽ tìm hai người
tính sổ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.