KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 931

"Cho nên, em muốn cho nó biết, không cần mê mang, không cần

hoảng loạn, em sẽ kéo nó ra."

"Em phải cho nó thấy được hy vọng."

......

Từ Kính Dư thật lâu không nói chuyện, cô gái nhỏ cuộn tròn trong

lòng anh, không nặng bao nhiêu, thế nhưng lời nói lại nặng ngàn cân.

Mấy năm nay anh ra ngoài thi đấu, gặp qua rất nhiều người muôn hình

muôn vẻ, nhưng trước nay chưa từng gặp ai thuần túy lại thấu hiểu lòng
người như vậy, rõ ràng chỉ là một cô bé...

Từ Kính Dư rất đau lòng, anh đè mạnh gáy cô, Ứng Hoan nháy mắt

mất đi cân bằng, hai đầu gối chống sô pha, cả người dán lên người anh.

Từ Kính Dư cái gì cũng không nói, cúi đầu hôn môi cô, anh hôn thật

nhẹ, không có thâm nhập, cũng không mang theo dục vọng.

Anh chỉ cảm thấy, cô đáng giá được đối xử tốt nhất trên đời.

Một lát sau, anh buông cô ra, tay trái còn ôm mặt cô, khóe miệng

mang theo ý cười: "Ứng Tiểu Hoan, về sau nếu là anh cũng xảy ra chuyện
gì, em có thể ở bên anh hay không?"

Ứng Hoan hơi há mồm, đôi mắt hơi trừng: "Đương nhiên có, nhưng

anh không được nói những câu thế này."

Từ Kính Dư lười nhác mà cười: "Được, thu hồi, đổi một câu khác."

"Cái gì?"

"Thích anh nhiều hơn một chút, ỷ lại anh nhiều hơn một chút." Từ

Kính Dư nhìn cô, "Để anh cảm thấy em cần anh, được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.