KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 977

Ứng Hoan mặt đỏ tai hồng gãi gãi tóc, mái tóc đen nhánh kéo đến

trước ngực, nắm tay anh kéo đi "Chúng ta đi nhanh đi."

Sau khi đi ra khỏi trung tâm thương mại, Ứng Hoan mới sờ sờ cổ,

nhíu mày.

Từ Kính Dư bừng tỉnh, cười nhẹ.

Ứng Hoan ngẩng đầu trừng anh, cười cái gì.

Mua xong đồ đã là 5 giờ, Từ Kính Dư trực tiếp đưa Ứng Hoan trở về

nhà, biệt thự Từ gia ở gần bờ sông, là khu biệt thự của người giàu có.

Ứng Hoan có chút hoảng hốt, cô biết Từ Kính Dư không thiếu tiền,

nhưng trước nay cô không nghĩ nhà anh có điều kiện tốt như vậy. Chủ yếu
là Đỗ Nhã Hân là nha sĩ, nghề nghiệp khá bình dân, cô vẫn luôn nghĩ ba
anh chỉ là thương nhân nho nhỏ, không nghĩ tới......

Chính mình đây là bắt được phú nhị đại?

Đi vào sân của Từ gia, cô bỗng nhiên khẩn trương, Từ Kính Dư xoa

nhẹ lên gáy cô, "Chỉ có ba mẹ anh và dì giúp việc, em không cần khẩn
trương."

"Từ Kính Dư, đồ em vừa mua có ổn không?"

"Rất tốt."

"Thật vậy sao?"

"Thật sự."

Ứng Hoan mím môi, vẫn rất khẩn trương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.