KHÔNG THỂ THIẾU EM - Trang 114

Chương 5: Không quên được

Ngay từ nhỏ cô đã như thế này, việc gì cũng nhớ rất nhanh và quên rất

chậm, khi đi học cô tưởng rằng đây là việc tốt nhưng sau này nghĩ kỹ lại
mới thấy đúng là bi kịch.

Đổng Tri Vy
1
Ôn Bạch Lương đưa Trương Đại Phong và Trương Đại Tài tới khách

sạn năm sao, xe đỗ ngay trước cửa khách sạn lộng lẫy, tráng lệ, có người
giữ cửa ra đưa xe vào bãi, ba người cùng xuống xe một lúc.

Đại sảnh đẹp tuyệt vời, anh em nhà họ Trương vừa bước vào đã ồ lên

xuýt xoa, Ôn Bạch Lương đưa thẻ ra rồi nói với bọn họ:

“Lên tắm rửa rồi thay quần áo trong phòng, đợi lát nữa sẽ có người tới

gặp hai người”.

Trương Đại Phong vẫn còn ngà ngà say, nghe thấy vậy liền đắc ý cười:

“Sao thế? Chủ nhân cuối cùng cũng lộ diện gặp chúng tôi rồi à? Chú em,
tiết lộ chút thông tin đi, sếp cậu là nam hay nữ thế?”. Vừa nói vừa đưa tay
vỗ vai Ôn Bạch Lương.

Ôn Bạch Lương né người, ánh mắt lộ rõ vẻ căm ghét, Trương Đại Tài

đứng bên ngáp một cái: “Được rồi, chúng tôi biết rồi, hôm nay cảm ơn anh
nhiều, anh Ôn”.

Ôn Bạch Lương không tiếp lời anh ta mà chỉ nói: “Một tiếng sau vẫn ở

đây, đừng đến muộn”. Nói xong quay người bước đi.

Lúc vào thang máy Trương Đại Phong vẫn còn mắng mỏ: “Cái trò gì

chứ, cũng chỉ là thằng tay sai lăng xăng cho người khác thôi, đợi ông đây
thắng kiện thì nhổ một cái lông cũng đè chết hắn ta được, Đại Tài, em lịch
sự với nó làm gì? Nhìn điệu bộ hắn ta là anh đã tức điên rồi”.

“Bây giờ chúng ta còn chưa biết người đứng sau lưng anh ta là ai, khó

khăn lắm mới đi nước cờ mạo hiểm dụ được chủ nhân ra mặt, đừng làm
hỏng đại sự, vụ kiện này không ai giúp thì chúng ta không thắng được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.