KHÔNG THỂ THIẾU EM - Trang 130

không muốn em bị cuốn vào tình huống phức tạp này, không muốn em bị
tổn hại, em biết không?”.


Cô thấy rất kinh ngạc, không hiểu sao anh có thể nói những lời đó một

cách trơn tru như thế.

Sau đó cô nghe thấy tiếng “xoẹt” rất rõ ràng, có người lặng lẽ bước tới

gần phía sau lưng họ, ánh sáng bật lửa chiếu sáng gương mặt hai người.
Người đó ngẩng đầu lên nhìn hai người đang quay lại nhìn mình, các đường
nét trên gương mặt rõ ràng trong bóng đêm.

Là Viên Cảnh Thụy, thấy hai người quay đầu lại anh liền nghiêng

người rồi khẽ buông một câu: “Xin lỗi, làm phiền hai người nói chuyện
rồi”.

Đổng Tri Vy đã sống ở ngõ nhỏ này hơn hai mươi năm, nếu tình cảnh

này không phải xảy ra với mình thì nhất định cô sẽ nghĩ giữa ba người này
chắc chắn có một mối quan hệ phức tạp, sau đó cho dù giây phút này bình
tĩnh thế nào đi nữa thì giây tiếp theo sẽ vô cùng kích động thậm chí có thể
là xung đột chân tay.

Nhưng sự thực là ba người đứng giữa ngõ đều phản ứng có chừng mực

nhất, lịch sự nhất, tốt nhất của những người trưởng thành, thậm chí Ôn
Bạch Lương còn gật đầu chào Viên Cảnh Thụy: “Anh Viên, anh còn nhớ tôi
không? Chúng ta đã từng gặp nhau ở bữa tiệc doanh nghiệp của năm”, còn
Viên Cảnh Thụy thì cười và bước tới, đáp: “Thế à?”.

Câu nói này khiến Tri Vy đứng lùi sang một bên vờ như mình không

tồn tại, cho dù giới thiệu Ôn Bạch Lương với Viên Cảnh Thụy hay giới
thiệu Viên Cảnh Thụy với Ôn Bạch Lương đều khiến cô cảm thấy vô cùng
áp lực.

Ôn Bạch Lương chào ra về, lúc tạm biệt còn nhìn Đổng Tri Vy, cái

nhìn đầy thâm ý.

Ánh mắt ấy có ý gì? Có ý thứ tôi vứt đi thì người khác cũng không

được nhặt sao. Huống hồ Viên Cảnh Thụy đâu có “nhặt” cô, trong lòng cô
hiểu rõ hơn ai hết, sự xuất hiện của Viên Cảnh Thụy ở đây chắc chắn do Hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.