KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 14

Vốn dĩ có thể cười xoà bỏ qua bài trắc nghiệm tâm lý này, nhưng cái tên

chọn khổng tước kia, rõ ràng là một người mê tiền.

Còn nhớ có lần cậu ta lái một chiếc xe mới tới trường, cực kỳ hứng chí

mời mọi người ra ngoài hóng gió. Kết quả có bốn người lên xe, trong đó có
tôi.

Bọn tôi ở ngoài chơi ba tiếng, vừa mới về tới trường, cậu ta lập tức lấy

giấy bút ra, tính toán tiền xăng, tiền dầu, vân vân… sau khi tính đi tính lại
ba lần, cậu ta nói: “Mỗi người phải đưa mình 38.6 tệ. Vậy làm tròn thành
39 tệ đi.”

Trong lòng rất không vui, tôi đưa cho cậu ta bốn mươi tệ rồi bảo: “Khỏi

trả lại.”

“Thật không?” Cậu ta cười nói “Vậy thì tốt quá.”

Từ đó tôi liền giữ khoảng cách với cậu ta.

***

Tôi đi về ký túc xá, ngồi vào bàn học, lúc đặt quyển Tâm lý học tính

cách lên giá sách, Vinh An mở cửa xông vào, phấn khích nói: “Tớ tra được
tên của cô nàng rồi!”

“Cô nàng nào?” Tôi nghi hoặc quay đầu nhìn cậu ta.

“Cô nàng cậu thích ấy!”

Tôi đột nhiên tỉnh ngộ, cậu ấy đang nói về cô gái có nụ cười ngọt ngào,

cô gái chọn con dê.

Tôi và Vinh An đều là sinh viên năm tư, độc thân, trong lớp cũng chẳng

có bạn nữ nào cho bọn tôi săn bắn. Cũng may trường học quy định chương
trình văn hoá cơ sở là môn bắt buộc nên chúng tôi mới có cơ hội tiếp xúc
với nữ sinh khoa khác.

Học kỳ này tôi và Vinh An chọn môn học này bởi vì nghe nói thầy giáo

bộ môn chấm điểm rất hào phóng. Cả môn có ba học trình, chiều thứ Ba
mỗi tuần học liền ba tiết, sinh viên theo học khoa nào cũng có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.