KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 141

“Anh à, cái này hồi học đại học em chơi rồi.” Cậu ta trả lời, “Khi đó em

chọn hổ, bởi vì hổ là oai phong nhất, khiến em cảm thấy mát mặt nhất.
Nhưng nếu là bây giờ, em sẽ chọn con khác.”

“Bây giờ cậu sẽ chọn con gì?” Tôi hỏi.

“Khổng tước.” Cậu ta cười nói, “Khổng tước vừa cao quý rực rỡ lại

xinh đẹp, nếu mang theo bên mình, lúc nào cũng có thể ngẩng cao đầu.”

Trong đầu tôi bỗng hiện lên trận đấu bóng bàn mấy năm về trước, cậu ta

hào hứng nói với tôi: “Anh ơi, chúng ta thắng, vào nhóm tám đội mạnh
rồi.”

Nụ cười của cậu ta khi đó, hoàn toàn không giống nụ cười với cô gái

ngồi trên đùi cậu ta khi nãy.

“Cậu cũng chọn khổng tước à…” Nói xong câu này, tôi định nói thêm

gì đó, nhưng lại chỉ có thể thở dài trong lòng.

***

Một năm sắp trôi qua, năm mới sắp đến.

Sau lễ Giáng Sinh, năm cũ bắt đầu khiến người ta chán chường, mọi

người đều vội vã muốn tống cổ nó đi.

Đêm giao thừa, tôi và Vinh An chạy đến Yum đếm ngược.

“Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một…”

“Chúc mừng năm mới!”

Trong giây đầu tiên của năm, tôi, Vinh An, Tiểu Vân ba người cùng

nhau hét câu chúc mừng năm mới.

Mỗi lần đón năm mới mọi người đều nói câu đó, dù là người ngu ngốc

đến đâu cũng không nói câu thành thật chia buồn vào dịp này.

“Thời gian trôi nhanh thật,” Tiểu Vân nói, “Đã lại một năm mới rồi.”

“Đúng vậy.” Vinh An gật đầu, “Anh cảm thấy thời gian khi còn nhỏ trôi

thật chậm, càng lớn thời gian trôi càng nhanh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.