KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 176

“Để tôi đóng thêm một tấm gỗ bên cạnh cửa, như thế thẻ điện thoại

cũng không mở được.” Tôi nói qua cánh cửa.

“Cảm ơn.” Cô ấy cũng nói từ sau cánh cửa.

Lúc trèo lên tầng trên, lại bắt đầu băn khoăn tại sao vừa rồi lại thề như

vậy?

Có lẽ trong tiềm thức của tôi quá để ý đến định kiến của người khác

dành cho khổng tước?

Nhưng, có thật là định kiến không?

***

Hai hôm sau cuối cùng cũng tạnh ráo, tôi không còn cớ để lười biếng

nữa.

Vừa từ ngoài bước chân vào sân, lại thấy Lý San Lam chắp hai tay sau

lưng thần thần bí bí tiến tới.

Tôi cảnh giác hỏi: “Có chuyện gì không?”

Cô ấy nở một nụ cười cổ quái, xoè hai tay từ sau lưng ra, trên tay cầm

ba cái phong bì.

Thái Trí Uyên phong bì khổ A4, Liễu Vỹ Đình phong bì tiêu chuẩn,

Lưu Vỹ Đình phong bì nhỏ kiểu Tây.

Tôi đứng sững tại chỗ, mãi không có phản ứng.

“Lúc tôi dọn phòng, tìm thấy dưới gầm giường. Tôi tưởng…”

Cô ấy chưa nói xong, tôi đã sực tỉnh giật lấy ba cái phong bì.

Chỉ do dự một giây, bèn xé tan thành hai mảnh.

Đến lượt Lý San Lam sững sờ.

Tôi không đợi cô ấy tỉnh lại, lập tức phóng lên trên tầng trên lấy bật lửa,

lại phi xuống dưới đốt cháy sạch.

Trong ánh lửa, những ký ức về Lưu Vỹ Đình và Liễu Vỹ Đình trong

đầu được tua lại một lượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.