KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 241

Tôi không tài nào đợi được nữa, đợi nữa tôi sẽ phát điên lên mất.

Liếc thấy trong góc lối đi có một cái giường cáng, tôi dìu Lý San Lam

ra đó, để cô ấy nằm lên trên.

Tôi đẩy chiếc giường vào trong, mới đi được bảy tám bước, một nam

bác sĩ trẻ tuổi đã đi tới.

“Đau bụng à?” Anh ta nhìn Lý San Lam đang nằm trên giường.

“Vâng.” Tôi gật đầu.

“Có phải đau vụng bụng dưới bên phải không?” Anh ta nói, “Nếu đau

vùng bụng dưới bên phải…”

“Không phải là viêm ruột thừa.” Tôi lỗ mãng ngắt lời anh ta.

Anh ta giật mình, đần mặt ra nhìn tôi. Nhận thấy mình quá bốc đồng,

cũng rất thất lễ, tôi bèn nói: “Xin lỗi.”

“Không sao.” Anh ta lại cười cười, “Tôi có thể hiểu được tâm trạng của

anh.”

Anh ta đeo ống nghe cúi người kiểm tra sơ qua Lý San Lam, cân nhắc

một hồi, tháo ống nghe xuống nói:

“Nhìn điệu bộ đau của cô ấy rất giống với viêm ruột thừa, nhưng nếu đã

không phải là viêm ruột thừa, ờ…”

Anh ta gọi một cô y tá đến, đưa Lý San Lam vào phòng cấp cứu theo

dõi.

Lấy một ít máu, truyền dịch, treo một cái biển nền đỏ chữ đen trên

giường bệnh: Cấm ăn.

“Cô ấy bị làm sao vậy?” Tôi hỏi.

“Theo dõi trước đã.” Anh ta nói, “Còn phải xem kết quả thử máu.”

Bác sĩ đi rồi, tôi đứng bên giường bệnh nói với cô ấy:

“Đã bảo cô đừng có ăn mấy cái đồ quá hạn, cô lại không nghe.”

“Bây giờ anh cứ phải nói những lời này à?” Cô ấy mở mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.