KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 266

“Khổng tước chạy chậm nhất lại bay không giỏi, nếu không mang nó

theo, nó sẽ chết cháy mất.”

“Nếu khu rừng bị lũ lụt, em chỉ có thể mang theo một con vật, em sẽ

mang theo con vật nào?”

“Vẫn là khổng tước.”

“Tại sao?”

“Khổng tước không biết bơi, chắc chắn sẽ chết đuối.”

“Vậy nói theo cách lý luận máy móc của bài trắc nghiệm tâm lý này, em

quả thực là người chọn khổng tước.” Thầy giáo nhẹ gật đầu, “Nói thêm cho
tôi biết lý do em chọn khổng tước.”

“Trong lòng khổng tước rất rõ, nó không thể sống trong bão lửa hay lụt

lội, nhưng lại không chịu cầu cứu. Nó chỉ đứng từ xa, lẳng lặng nhìn em,
ánh mắt ngập tràn bi thương, hơn nữa còn cố gắng đè nén sự bi thương
trong mắt để tránh bị em phát hiện. Em không biết mình muốn đem theo
con vật nào ra khỏi khu rừng nhất, chỉ biết là nếu không đem theo khổng
tước, nó nhất định sẽ chết. Em…”

Còn chưa nói xong, tôi bỗng cảm thấy vô cùng bi thương, cổ họng tắc

nghẹn.

Bởi vì tôi đã đem ánh mắt của chim khổng tước hoà vào làm một với

ánh mắt của Lý San Lam.

Tôi hắng giọng, rồi mới hỏi: “Thưa thầy, em thật sự là người chọn

khổng tước sao?”

“Diễn biến tâm lý của con người vốn mềm, hơn nữa còn có tính đàn hồi,

lý luận một cách máy móc rất khó ước đoán, cũng sẽ gặp phải sai lầm.”
Ánh mắt thầy giáo trở nên rất hiền từ, vỗ vai tôi nói: “Con trai à, con phải
nhớ: Người khác không thể phán xét con, trắc nghiệm tâm lý cũng vậy, chỉ
có bản thân con mới làm được điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.