KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 47

“Nếu như Vỹ Đình mãi không biết sự tình, có lẽ bạn sẽ vĩnh viễn không

nói cho cô ấy biết là bạn gửi nhầm.”

“Ừm…” Tôi nghĩ một lúc, “Có lẽ là vậy.”

“Người chọn dê trong mắt chỉ có tình yêu, tuyệt đối không miễn cưỡng

chính mình qua lại với người mình không thích. Bạn sợ làm tổn thương Vỹ
Đình, bèn chọn cách đâm lao thì phải theo lao, vì thế bạn nhất định không
phải là người chọn dê.”

Tôi nhìn Liễu Vỹ Đình, chìm vào trầm tư.

“Người chọn dê cho rằng tình yêu là quan trọng nhất, trong quá trình

theo đuổi tình yêu, thường sẽ bất đắc dĩ mà làm tổn thương người mình
không yêu. Nếu không có sự giác ngộ về việc làm tổn thương người khác,
sao có thể coi là người chọn dê?”

Liễu Vỹ Đình cầm thìa khuấy vào ly kem, kem trước mặt cô ấy hình

như đã tan thành nước hết.

“Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì?” Tôi hỏi.

“Mình nhất định sẽ nói hết sự tình ngay từ lúc đầu.” Cô ấy đặt thìa vào

ly, giọng nói trầm xuống như đang nhấn mạnh điều gì: “Không hề do dự.”

Nghe cô ấy nói thế, lòng tôi kinh động.

Tôi không thích mình là người chọn khổng tước, nếu có thể chọn lại, tôi

hy vọng mình sẽ chọn dê.

Tôi đơn phương tình nguyện tin rằng, người chọn dê – dù là nam hay

nữ, chắc chắn phải là người dịu dàng, hơn nữa còn đem lại hạnh phúc cho
nửa kia của mình, bởi vì trong mắt họ tình yêu là quan trọng nhất.

Nhưng từ trước đến giờ tôi chưa từng nghĩ tới, người chọn dê tất có lúc

phải chuẩn bị tâm lý làm tổn thương người khác.

Tôi bỗng thấy vô cùng phản cảm với bài trắc nghiệm tâm lý kia, cũng

không muốn cuộc nói chuyện cứ xoay quanh nó mãi, vì thế nói: “Đừng
nhắc tới cái trắc nghiệm tâm lý kia nữa, đó là một trò chơi vớ vẩn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.