KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 58

Nhớ lúc trước kể câu chuyện cười này cho Lưu Vỹ Đình nghe, phản

ứng của cô ấy khiến tôi hơi lúng túng.

Trong lòng tôi bất giác lại bắt đầu so sánh Liễu Vỹ Đình với Lưu Vỹ

Đình, hai người họ thật sự rất khác nhau. Lưu Vỹ Đình rất ít khi nở nụ
cười, nếu cô ấy cười, thường chỉ tỏ ra lịch sự hay thiện ý, nụ cười của Liễu
Vỹ Đình lại rất đơn thuần, chỉ đơn giản là vui vẻ mà thôi.

Tôi biết không nên nhớ tới Lưu Vỹ Đình khi đang tiếp xúc với Liễu Vỹ

Đình, nhưng điều này dường như rất khó. Cho dù cố ý nhắc nhở bản thân
cũng không làm được, vì ký ức của tôi gắn liền với cả hai người.

Khi tôi biết Liễu Vỹ Đình thích lãng mạn, phản ứng lúc nhận được thư

tình chỉ đơn giản là vui vẻ đơn thuần, tôi đã từng hối hận vì gửi nhầm thư
cho Lưu Vỹ Đình, thậm chí oán trách cô ấy. Nhưng khi nhớ về những điểm
tốt đẹp thiện lương của Lưu Vỹ Đình, cùng với cái liếc mắt cuối cùng của
cô ấy, tôi càng cảm thấy việc bản thân có suy nghĩ như vậy là vô cùng tàn
nhẫn.

Bởi vì Lưu Vỹ Đình nên tôi không thể thản nhiên đối diện với Liễu Vỹ

Đình, cũng mất đi tâm trạng vui vẻ khi có thể dễ dàng đến gần Liễu Vỹ
Đình đến thế.

Nếu không có Lưu Vỹ Đình, nếu lúc đầu cái tên Vinh An tra ra là Liễu

Vỹ Đình, thì đây sẽ là chuyện hạnh phúc mỹ mãn biết bao.

Chỉ mới tưởng tượng một chút đã thấy lãng mạn tới mức toàn thân nổi

đầy da gà.

Xét cho cùng thì tôi thích Liễu Vỹ Đình mà, đó là một loại thích gần

giống với yêu thầm.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, bóng dáng xinh đẹp và nụ cười của cô ấy đã

khắc sâu trong tâm trí tôi.

Tôi không thể miêu tả cụ thể thích một cô gái là như thế nào, nhưng mỗi

khi Liễu Vỹ Đình xuất hiện, tôi cảm thấy cô ấy dường như đang bước ra từ
giấc mơ của tôi vậy. Tuy không biết gì về cô ấy, nhưng chỉ cần cô ấy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.