KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 156

- Nhất quyết không! - Ông bố nói dứt khoát, vì thế Pavlik cảm thấy có

hy vọng.

Thường thường, sau mấy tiếng “nhất quyết không”, ông bố nghĩ một

chút rồi nói thêm: “Tuy nhiên, nếu con hứa với ba rằng con sẽ cư xử đứng
đắn...” hay một câu gì đại loại như thế,

- Lời thề danh dự cao cả - Pavlik nói nhanh và nó đã phạm sai lầm.

- Đã bao lần bố nói với con rằng con không bao giờ được thề! Lời thề

làm mất phẩm giá của người thề thốt! Khi hứa, không bao giờ nên thêm
những tiếng danh dự cao cả. Tất nhiên là lời hứa của một người đứng đắn
chỉ có thể là lời hứa danh dự và cao cả.

- Vậy con xin hứa! - Pavlik thốt lên một cách trịnh trọng nóng nảy cài

dép, và lại phạm sai lầm: nó đã hấp tấp quá.

- Con hứa cái gì nào?

- Con hứa sẽ xử sự đúng đắn.

- Cần nhất là không được rời Pêchya một bước.

- Con sẽ không làm như thế.

- Không làm như thế nào kia?

- Không rời Pêchya một bước - Pavlik chữa lời.

- Nếu thế thì lại là việc khác.

- Và nó phải nghe lời con, - Pêchya chen vào - nếu không con sẽ

không đi với nó, vì nhất định nó sẽ lạc và con lại phải chịu trách nhiệm về
nó.

- Em không lạc, - Pavlik nói.

- Không, em sẽ lạc mà! Lần nào cũng lạc.

- Thế lần trước ai lạc ở Ôđexxa: suýt nữa bố với anh em mình phải ở

lại bến, bác suýt phát điên lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.