KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 164

Nó tưởng chừng như nó đang chạy trên phố Malaia Arnautxkaia, cảm
tưởng đó càng mạnh thêm vì vỏ hạt dẻ rải rác trên đường vỡ lép bép dưới
chân.

Pavlik trượt chân ngã, một bên đầu gối bị toạc, Pêchya nâng nó dậy và

kéo nó đi. Pavlik sợ hãi đến nỗi không khóc được nữa, nó chỉ luôn luôn
khịt mũi và nhắc đi nhắc lại:

- Chuồn đi, chuồn cho mau!

Cùng với một phần đám đông, hai đứa lọt vào cái sân hẹp có những

thùng rác và những chấn song sắt đẹp đẽ ở các cửa sổ tầng dưới cùng. Sân
lát đá, những phiến đá to và mòn nhẵn. Chạy qua vòm tò vò của cái cổng
bẩn thỉu bằng đá cẩm thạch, ở đấy mỗi bước đều phát ra tiếng lạch bạch,
vang to như tiếng súng lục, hai thẳng bé đến cái phố đối diện với sườn dốc
đứng của một quả đồi, trên cao là một công viên nhỏ.

Có mấy người leo nhanh lên cái sườn dốc lát những phiến đá đã thẫm

lại với thời gian, - đám đông còn lại có ngần ấy, - chính những người này
đã cuốn Pêchya và Pavlik đến cái sân có lối tắt. Hai thằng bé cũng leo lên.
Nhưng sườn đồi dốc và cao hơn chúng tưởng khi còn ở xa. Một cái mõm sư
tử bằng đá cẩm thạch ăn vào bức tường đá phiến. Từ hàm sư tử, qua một
ống sắt, nước chảy vào cái hình vỏ ốc bằng cẩm thạch. Pêchya bế Pavlik
lên cái vật hình vỏ ốc và đẩy em lên. Nhưng không có chỗ nào cho Pavlik
bám vào.

- Trèo lên! Trèo lên - Pêchya hét - A, đồ con bò!

Lúc ấy có mấy người nữa chạy ra khỏi cổng. Vẫn là mấy người Nga

ấy: thằng bé mặc bludông và ba người lớn mà ban nãy Pêchya đã nhận ra
trong đám đông.

Thằng bé mặc bludông kéo tay áo bố nó, còn bố nó cứ luôn luôn chực

dừng lại và lao bổ về phía sau. Tay ông xiết thành nắm đấm, mũ tụt hẳn
xuống gáy; từ dưới vành mũ thò ra đám tóc vàng húi cua, ria phồng lên và
đôi mắt long lanh giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.