KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 188

- Xin các vị lựa lời mà nói! Dù sao cũng không nên nói to như thế.

Đừng quên rằng ở trên này có trẻ em.

Ở phía dưới, người ta im lặng, rồi một giọng mũi nói:

- Các đồng chí, chúng ta bị nghe trộm.

Sau đó có tiếng ghế mây xê dịch và người đàn bà nói:

- Ngay ở nước Thụy Sĩ tự do, chúng ta cũng bị bọn gián điệp của

chính phủ sa hoàng theo dõi, thế mà các ông còn nói đến đảng công khai.

- Này, nghe đây! - Vaxili Pêtrôvits đỏ mặt, thét lên với giọng hăm dọa.

Những cửa kính ở dưới sập lại, rõ ra ý khiêu khích.

Vaxili Pêtrôvits lúng túng làu bàu mấy tiếng: “Có quỉ biết được là thế

nào”, rồi rời sân luôn, cũng sập cửa kính lại, tỏ ý khiêu khích.

- Ba ơi! họ cũng là người Nga à? - Pavlik thì thầm hỏi - họ là những

người vô chính phủ phải không ạ?

- Đồ ngốc, họ là người xã hội dân chủ! - Pêchya nói.

- Ai hỏi anh: ...Ba ơi, sao họ lại đến được đây, hả ba?

- Đừng hỏi dớ dẩn nữa! - ông bố cáu. - Và nói chung đừng có xô vào

việc của người khác. - Ông nhìn Pêchya một cách nghiêm khắc, nói thêm.

- Vâng, nhưng họ cũng là người Nga như chúng ta phải không ạ? -

Pavlik chưa chịu thôi.

- Phải, họ cũng là người Nga như chúng ta, nhưng là dân lưu vong.

Thôi không nói chuyện ấy nữa - ông bố đáp, giọng lạnh lùng.

- Thế nào là người lưu vong? Họ chống sa hoàng phải không ạ?

- Thôi? - Ông bố quát lên.

Cuộc nói chuyện về chính trị chấm dứt ở đấy. Sau đó bố con Batsây

không hề gặp những người Nga lưu vong ở tầng dưới nữa. Có lẽ họ đã dời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.