KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 212

nhiều cửa hàng kim hoàn khác nữa. Sau cháu đến nhà bảo tàng khảo cổ,
đến cả trường đại học Nôvôrôxxixk, cả hiệu cầm đồ thành phố...

- Trời ơi! - bác rên rỉ, dùng đầu ngón tay ép chặt lấy hai bên thái

dượng.

- Cháu cứ tưởng họ sẽ mua… - Pavlik ngồi xuống ghế dáng bộ mệt

mỏi và gục đầu xuống bàn - Thế mà họ đều bảo rằng...

- Bảo sao?

- Họ bảo đấy là đá thường.

- Ôi chao, con gà con của bác. Khổ thân, con cá yêu quí của bác - bà

nói lắp bắp, cười ngặt nghẽo như kêu lên - Tội nghiệp nhà du hành của tôi,
khổ thân chú bé đi tìm vàng. Bác không thể nào nhịn được nữa, bác buồn
cười đến chết mất! Cháu làm bác chết mất thôi.

Thực ra, câu chuyện ngắn ngủi về chuyến du lịch của bố con Batsây ra

nước ngoài đến đây là hết.

Nhưng những cảm tưởng về chuyến du lịch ra nước ngoài vẫn chưa

buông tha Pêchya. Đã mấy lần, nó miêu tả với bác và chị bếp Đunhya về
thành phố Côngxtăng- tinôpôn, Địa Trung hải, về cảnh núi lửa phun, cảnh
bão tuyết trong núi, về vụ lộn xộn ở Naplơ, đường hầm ở Ximphôn, hầm
ngầm ở lâu đài Siông và khinh khí cầu “Vinla Luyxecn”.

Có bao nhiêu bưu thiếp, vật kỷ niệm, hàng đống giấy quảng cáo nhiều

màu và những tập sách hướng dẫn phát không chất đầy trong vali, nó đã lôi
ra khoe hết cả rồi. Ngày nào nó cũng ra sân và đi vớ vẩn trên bãi Kulikôvô
và các ngõ quanh nhà, mong gặp một thắng bé quen để kể về chuyến du
lịch. Nhưng còn hai tuần nữa mới vào năm học, vì thế bọn trẻ đi nghỉ ở các
khu nhà ngoại ô ở bờ biển và làng quê vẫn chưa về. Thành phố vẫn vắng
tanh, như thường lệ vào mùa hè.

Pêchya mòn mỏi trong trạng thái cô đơn. Nó buồn rầu nhìn bầu trời

vắng vẻ trên các khu vườn bụi bặm và trên những mái nhà trong các ngõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.