KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 316

Nhưng Pêchya chỉ nhăn mặt và xua tay.

- Không phải chuyện đó đâu, - nó nói, - lại đây.

Nó kéo Pavlik ra xa, vào bụi lu lu và kỳ nham, dừng lại trước mặt

thằng em, đứng dạng hai chân và nghiêm khác nhìn thẳng vào mắt thằng
bé.

- Thế này nhé… - Pêchya nói ngập ngừng, - Anh cần em giúp cho anh

một việc... hay đúng hơn, có một việc anh cần cậy em...

- Em biết, em biết. - Pavlik nhanh nhảu đáp.

- Em biết cái gì nào? - Pêchya cau mày.

- Em biết anh muốn gì. Anh sắp sai em mang thư cho cô bé mới đến

chứ gì. Hay không phải thế chăng?

- Làm sao em biết? - không nén được, Pêchya thốt lên.

- Ha! -Pavlik nói. -Dễ thường em không thấy anh phát cuồng lên như

thế nào chắc! Có điều anh không nên sai em đi bởi vì đằng nào em cũng
không đi cơ mà.

- Không, em sẽ đi! - Pêchya nói bằng giọng hăm dọa.

- Gớm chửa! - Pavlik trả lời sấc sược, lùi lại một chút để phòng thân.

- Em sẽ đi! - Pêchya khẽ rít lên.

- Em không đi.

- Rồi em sẽ đi cho mà xem!

- Nhất định em không đi! Bỏ cái thói chỉ huy đi. Em không còn là đứa

con nít để anh sai mang thư của anh cho bọn con gái. Em đi đến đấy để bà
Pavlôpxkaia véo tai em ấy à? Rõ khéo bầy trò!

- Thế là em không đi chứ gì? - Pêchya hỏi miệng mỉm cười thâm độc.

- Không đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.