KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 341

- Được, để rồi xem! - và nó chạy qua suốt khu vườn, ra thảo nguyên,

biến đi đột ngột như khi xuất hiện.

Mọi người im lặng hồi lâu, hiểu rằng chẳng còn có gì mà nói nữa.

Cuối cùng ông Vaxili Pêtrôvits đưa hai tay lên xoa mặt, lấy vạt áo
kôxôvôrôt lau kính kẹp mũi và đột nhiên mỉm cười, nụ cười bất lực của trẻ
thơ.

- Họa phúc thật khôn lường! - ông thở dài nói.

Nhưng kỳ lạ thay, dấy vẫn là tiếng thở dài nhẹ nhõm.

L

SỰ GIÚP ĐỠ CỦA BẠN BÈ

Và thế là trong một thời gian ngắn, sự yên tĩnh bắt đầu trở lại trong

khu trại. Mọi người trong gia đình Batsây dường như vừa tỉnh giấc và chưa
hiểu rõ mọi chuyện xảy ra ở đâu - trong chiêm bao hay là thực. Họ đối xử
với nhau rất ân cần, thậm chí rất mực trìu mến. Buổi tối, họ uống trà và ăn
sữa chua đặc. Họ vui đùa, trò chuyện, nhưng không hề đả động đến tình thế
của họ, như để giữ gìn toàn bộ tinh thần về thể lực chờ đón tương lai sắp
tới, cái tương lai mà chỉ nghĩ đến cũng đã sợ rồi.

Họ đi ngủ sớm và ngủ lâu, khoan khoái, gác bỏ mọi nỗi vất vả, lo lắng

và biết rằng ngay hôm sau sẽ chẳng mang lại cho họ điều gì mới mẻ.

Lúc rạng sáng, Pêchya cảm thấy có ai đưa bàn tay lạnh kéo chăn nó.

Nó mở mắt và thấy cửa sổ mở tung. Gavrik đứng bên giường nó. Rõ ràng
mặt trời chưa mọc, nhưng trong buồng gần như đã sáng, buổi sớm mai tràn
vào qua cửa sổ, và đã nhìn thấy hình khối màu lục đậm của khu vườn, dải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.