KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 387

- Ai nấy ngồi nguyên tại chỗ, còm Rôđiôn Ivanôvits và Tamara

Nhikôlaevna, - Têrenti quay sang nói với bà Pavlôpxkaya, - phải tạm lánh
đi một lát. Gần đây chúng tôi có một địa điểm thích hợp... Gavrik, nào,
mau! Đưa các đồng chí bất hợp pháp của chúng ta ra đường hào. Để hai
đồng chí ẩn ở đó.

- Hừ, quân trời chu đất diệt, làm chúng ta phải dừng lại giữa lúc lý thú

nhất! - Rôđiôn Giukôp vui vẻ, vừa nói vừa đứng lên. - Các đồng chí thấy
chứ, đấy là một dẫn chứng cụ thể về chiến thuật của chúng ta: kết hợp giữa
hợp pháp và bất hợp pháp. - đôi mắt anh sáng lóe lên một cách vừa láu lỉnh
và vừa dữ tợn trước ánh lửa.

- Đi đi, đi đi, rút vào bí mật! - Têrenti nói một cách nôn nóng.

Theo sau Gavrik, Pavlôpxkaya và Rôđiôn Giukôp đi nhanh dưới các

vòm cây và biến mất trong đêm tối. Như một cái bóng mờ, Marina lần theo
họ, còn theo sau Marina là Pêchya, hai tay nắm chặt khẩu súng, chân bước
rón rén, nhưng Têrenti giơ một ngón tay lên nghiêm khắc đe nó, thế là nó
phải ở lại. Mọi chuyện diễn ra nhanh gọn, êm thấm đến nỗi khi viên đội
cảnh sát và ba tên lính cảnh sát, tay giữ bao gươm, và cố bước sao cho
không có tiếng ủng, theo tên “có ria mép” ập vào vườn ngay lúc đó, thì
trước mắt chúng là một cảnh tượng hoàn toàn: người ta ngồi quanh đống
lửa ăn bữa tối

- Những ai thế này? Có việc gì mà tụ họp nhau ở đây? - Viên đội bước

ra khỏi bóng tối, nghiêm giọng hỏi. Hắn chắc mẩm rằng việc hắn xuất hiện
đột ngột sẽ làm cho mọi người sửng sốt như tiếng sấm nổ giữa trời quang.

Nhưng người ta vẫn thản nhiên ngồi ăn, chỉ có ông già công nhân

đường sắt cố liếm cho sạch chiếc thìa gỗ của mình, chùi vào quần, rồi đưa
cho viên đội và nói:

- Xin mời ngài hạ cố dùng bữa tối với chúng tôi... Akim, ngồi dích vào

một chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.